HOÀNG NGỌC HIẾN
Maiakôvxki là “lá cờ đầu của thơ ca Tháng Mười”. Và làm thơ ca ngợi Cách mạng tháng Mười, ông luôn luôn đặt ra những câu hỏi lớn về viễn cảnh của cuộc cách mạng, về tương lai của nhân loại. Trong một bài thơ gửi Trung ương Đảng viết năm 1922, ông xem quả đất chỉ là một chấm tròn và trên “chấm tròn - quả đất” ông nhìn thấy “lòng khòng một dấu hỏi khổng lồ”. Ngày nay “dấu hỏi khổng lồ” đương trở thành một ám ảnh của cả loài người. Maia vẫn tiếp tục nói chuyện với những thế hệ hậu sinh về Cách mạng tháng Mười Nga và số phận của hành tinh con người. Bài thơ mà bản dịch được đăng dưới đây là bài Lớn tiếng, lời mở đầu thứ nhất của một bản trường ca bỏ dở (viết tháng 1 năm 1930, và bốn tháng sau nhà thơ lìa đời). Bài thơ mở đầu bằng câu: Kính thưa các đồng chí hậu sinh!....Hy vọng những độc giả Việt Nam ngày hôm nay đọc bài thơ này thông cảm sâu sắc với những tâm trạng của tác giả và chia sẻ những kỳ vọng của nhà thơ về cuộc sống và những thế hệ tương lai, chứng tỏ tiếng thơ của Maia vẫn còn sống động, vẫn có sức vang động và lay động mạnh mẽ... H.N.H
MAIAKÔVXKI
Lớn tiếng (Lời mở đầu thứ nhất bản trường ca)
Kính thưa các đồng chí hậu sinh! Tìm hiểu đời chúng tôi năm tháng u minh, bởi những đống phân ngày hôm nay hóa thạch biết đâu các bạn chả thắc mắc về tôi. Biết đâu nhà học giả chả trả lời, vùng tài uyên bác dập bầy ong câu hỏi, thuở ấy có nhà thơ cứ nước sôi ca ngợi còn tu nước lã lão phản đối điên cuồng 1. Ngài giáo sư, cặp mục kỉnh vành xe hạ xuống! Tự tôi sẽ kể về thời đại, về mình. Tôi là dân đồ thùng, dân gánh nước cách mạng động viên và kêu gọi đi làm. Tôi ra mặt trận bỏ nghề xưa quý tộc hầu bà õng ẹo, bà Thi ca trồng huệ, trồng lan. Bà nhà có khu vườn xinh xắn: nhà mát, bát vàng, chậu cảnh gái tơ. “Nàng với chàng ong bướm trăng hoa...”2. Thơ với thẩn kẻ vác bình đi tưới, kẻ ngậm đầy mồm, phun nước phì phì, - những chú chàng xuân tóc xanh róc lỏi, những chú chàng xuân tóc đỏ liếc tình - 3 Ma nào hiểu được chữ nghĩa, điệu vần! Ai ngăn nổi lũ nhà thơ ma ôn ma dịch - họ ghé tường hoa rả rích măng- đô-lin: “Tính tình tang tang tích tình tang...”4 Vinh dự gì giữa đám hồng này nổi bật những tượng tạc tôi đứng lố nhố công viên vấy những bãi đờm phổi ho lao khạc nhổ, hoen ố giang mai, rặt nhà thổ, lưu manh Tôi đành mắc kẹt thơ tuyên truyền cổ động, lẽ ra chiều các người nên són tình ca, món này khoái hơn, lại kiếm được lắm xu: Nhưng tôi khống chế tôi, đưa chân giẫm đạp, chặn họng bài ca riêng, dập vùi tiếng hát. Các đồng chí hậu sinh, này lắng tai nghe chuyên gia tuyên truyền, Cây to mồm lớn tiếng Thác lũ thơ ca bị át đi tắt ngấm, tôi bước qua mớ sách trữ tình thơ. như người còn sống cùng những người đang sống chuyện trò. Tôi đến các bạn trong tương lai xa xăm cộng sản, không phải như Exênin hát hỏng tráng sĩ hề 5 Câu thơ tôi đến nhưng không đến như vầy, Không như mũi tên thân ái tình đuổi bắt duyên may, Không như đồng tiền mòn gặp người chơi tiền cổ, Không như tia sáng tinh cầu tắt rợi đến lắt lay Câu thơ của tôi hì hục xuyên ngút ngàn năm tháng Sẽ hiện rành rành thô thiển đầy sức nặng cũng như hiện tại lù lù cống nước xưa tay nô lệ xây thời La Mã cố đô. Trong gò đống sách mồ câu thơ chôn chặt, tình cờ bới được những thỏi sắt thơ này, vô vàn khâm phục, các bạn máy mó tay, đây vũ khí cổ xưa nhưng khủng khiếp. Tôi không quen lấy ngôn từ mơn trớn lỗ tai: những cô tóc xoăn chẳng nỗi nào đỏ mặt và thẹn thụng nghe những lời tục tĩu ỡm ờ. Triển khai quân tôi, đội ngũ trang thơ, tôi đi duyệt binh trận tuyến dòng và chữ Những câu thơ nặng như chì đứng đó, quyết tử và sẵn sàng nhận quanh vinh bất tử. Trường ca lặng ngắt, nòng ghép sát nòng, chĩa thẳng những mục đề chói lọi Hàng ngũ kỵ binh những ngón thơ sắc sảo đứng lặng, giương cao loạt giáo nhọn hoắt vần, sẵn sàng xông lên hò hét tấn công Đây binh chủng tủ của tôi số một Và mọi quân đoàn vũ trang đầy đủ nhất, hai mươi năm nay trong chiến thắng tung hoành xin hiến dâng người, vô sản của hành tinh, hiến dâng toàn bộ tận trang cùng, dòng cuối. kẻ thù của công nhân, giai cấp đông ức triệu là thù của tôi, vốn rõ mặt tỏng tong Những năm lam lũ và những ngày ăn đói thôi thúc chúng tôi đi dưới ngọn cờ hồng. Chúng tôi mở Mác đọc mỗi quyển, mỗi chương như nhà ở riêng vẫn mở toang cửa sổ nhưng không đọc Mác chúng tôi vẫn rõ đi với ai và đứng trận tuyến nào. Phép biện chứng chúng tôi học chẳng Hêghel nào cả. Chiến trận rầm trời nó sấn sổ vào thơ, khi ta bắn đuổi tư sản chạy tướt bơ cũng như khi núng có lúc ta bỏ chạy Mụ goá vinh quang lẽo đẽo sau thiên tài; trong khúc nhạc tang mặc mụ khóc vắn dài thơ tôi ơi, chết chết đi như binh nhất, như quân ta vô danh chết lúc xung phong! Tôi chả thèm những đống tạ thanh đồng Tôi chả thèm đá xanh, vân nhầy nhụa Vinh quang tính sau - cũng bà con tất cả chủ nghĩa xã hội ta đấu tranh xây dựng thành công thì ta lấy quách làm tượng kỷ niệm chung. Các bạn hậu sinh, lấy từ điển tra những phao còn lại: từ dòng Lêta sẽ nổi lên những mảnh từ này. những từ “ho lao” “đĩ nhà thổ” “vòng vây” Phải các bạn những con người láu và lành mạnh, chính vì các bạn nhà thơ liếm đờm lao bằng lưỡi sù sì của biểu ngữ hô hào. Với đuôi năm tháng rồi tôi như quái vật. giống loài có đuôi, vật cổ sinh hoá thạch. Đồng chí cuộc đời, ta rảo bước, nhanh lên, dấn nốt những ngày dư kế hoạch năm năm.
HOÀNG NGỌC HIẾN dịch
(nguồn: TCSH số 165 - 11 - 2002)
............................................ 1. Có nhà thơ cứ nước sôi ca ngợi - trong những bài thơ tuyên truyền kịp thời cho phong trào đề ở biểu ngữ, áp phích của mỗi Maiakôpxki, có bài thơ tuyên truyền việc uống nước đun sôi để giữ vệ sinh. 2. “ Nàng với chàng, ong bướm, trăng hoa”- nguyên văn là một câu trong một bài tình ca nhảm nhí phổ biến thời bấy giờ. 3.... Xuân tóc xanh róc lỏi...Xuân tóc đỏ liếc tình... - trong nguyên tác, nhà thơ nhắc tên thật của hai nhà thơ đồi bại; ngoài ra còn có những sự láy âm thanh có tác dụng khôi hài và không dịch được. 4. Tình tình, tang, tang, tích tình tang- ở đây, tác giả nhại lại một câu trong bài tình ca của một nhà thơ đương thời. 5. Êxênin hát, hỏng tráng sĩ hề - Êxênin là một nhà thơ lớn của Nga, đương thời với Maiakôpxki: thơ của Êxênin có những chỗ dùng từ và khái niệm cổ.
|