ĐẶNG VĂN SỬ
1.
Tôi được nàng chọn và đưa về. Đó là một sự may mắn mà may mắn không thì chưa biết nhưng ít nhất cũng rời được tay một bà già. Với chừng đó thôi, lòng cũng đủ sướng rơn.
HỒ LOAN
1.
Căn biệt thự hoa vàng 3 tầng duy nhất ở chấn ba sầm uất này luôn khiến người khác phải ngoái nhìn bởi độ kỳ bí và nét trang đài hiếm có.
AN PHONG
Khi tôi vẫy tay, 362 cũng vẫy tay. Anh ta hoặc cô ta đang muốn chào tôi? Chắc vậy. Tôi không biết người sống trong căn hộ đối diện ở tòa nhà bên kia là ai. Thậm chí, tôi chỉ mới quan tâm đến sự tồn tại của anh ta hay cô ta vào sáng ngày hôm nay, khi đứng tựa người vào bếp, chờ ấm đun nước réo lên.
TRẦN BĂNG KHUÊ
Bút ký
VĨNH QUYỀN
Trích tiểu thuyết “Vương Phủ”
Năm 1959, tôi lên mười. Nhảy khỏi chiếc buýt trường nội trú Pellerin là chạy vào cổng, nhưng tôi phải dừng khi vừa ra khỏi vòm cửa. Một ông cụ xa lạ, mặc áo ngũ thân đen, râu tóc như tiên ông trong truyện tranh cổ tích, chắn trước mặt tôi.
HAI SÔNG
Hùng hoàn tất kỹ thuật xoa bóp chân tay buổi sáng trong ngày cho người vợ bị bán thân bất toại đã gần bốn năm, theo hướng dẫn của các bác sĩ và kỹ thuật viên khoa Vật lý trị liệu - Phục hồi chức năng của bệnh viện hướng dẫn.
MAI KIM NGỌC
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân...
(Ca dao)
HUỆ LAM
Truyện ngắn dự thi 1993
Ở đời, khi bình lặng, mấy ai để ý đến anh. Muốn nổi tiếng, có khi phải trả giá.
HOÀNG LONG
HÒA VANG
Truyện ngắn dự thi 1993
Tôi đã lả đi rồi, sốt ruột từ đêm qua, và ở trạng thái mất nước bắt đầu từ sáng nay.
NGUYỄN HỮU TẤN
Bút ký
Ngô nương mạc xướng tiêu tiêu khúc
Thử khứ Giang Nam hựu vạn trùng
NGUYỄN THỊ PHƯƠNG LAN
Vy đi dọc bờ biển trong vô thức. Biển đêm vắng lặng, trái ngược với không khí náo nhiệt ban ngày.
BÙI VIỆT PHƯƠNG
Tôi. Tôi là một Content Writer. Tôi là một Content. Tôi là một. Tôi là… Là… tôi”.
NGUYỄN PHAN HÁCH
Truyện ngắn dự thi 1993
Kiến trúc sư Đan Thanh đến thành phố N. vào cuối thu. Một mình dạo bờ biển. Sóng và mây cuối chân trời mù mịt màu khói hương. Mấy năm nay, anh hay nhìn thấy màu sương khói ấy của ký ức.
LÊ VI THỦY
Ngọn lửa bùng lên dữ dội, gỗ cháy, tiếng nổ lép bép như dồn dập hơn, ngoạm lấy từng đồ vật mà nó đi qua, tất cả nhuộm thành một màu đỏ rực. Cây đòn dông trên mái đổ ập xuống, cô bị kẹt giữa ngọn lửa, sức nóng của lửa khiến cô ngã khuỵu xuống, hai tay chới với, cố gọi to hơn, nhưng âm thanh như bị chặn lại.
PHÙNG VĂN KHAI
Năm Đại Lịch thứ hai nhà Đường (767), hai cha con An Nam Đô hộ sứ Trương Thuận, Trương Bá Nghi vâng mệnh đắp La Thành.
LÊ HẢI YẾN
1.
Dạo này, Trương hay nằm mơ thấy mẹ về giục sửa lại mái ngói trên căn gác xép. Trong mơ, anh vẫn nghe rõ tiếng mẹ bảo dọn hết đồ đạc cũ và cất cẩn thận, đừng vứt đi.
VĨNH QUYỀN
Vào những năm cuối đời, vua Gia Long chỉ dụ Bộ Hộ điều tra tài nguyên thảo mộc của nước nhà. Song phải đến những năm đầu triều Minh Mệnh việc lớn này mới tạm xong phần kiểm đếm.
BẢO THƯƠNG
Người lái taxi hỏi anh, ngài có cần tôi giúp gì không? Jean lơ đãng nhìn ra ngoài cửa kính, bầu trời trong xanh, sau một trận mưa nhỏ, rửa sạch bụi bặm của những trận nắng hạn khôn cùng ở xứ sở này, mà lần đầu tiên anh đặt chân đến, trong vòng một tuần nay.
TRẦN BĂNG KHUÊ
Bút ký