BẢO THƯƠNG
Người lái taxi hỏi anh, ngài có cần tôi giúp gì không? Jean lơ đãng nhìn ra ngoài cửa kính, bầu trời trong xanh, sau một trận mưa nhỏ, rửa sạch bụi bặm của những trận nắng hạn khôn cùng ở xứ sở này, mà lần đầu tiên anh đặt chân đến, trong vòng một tuần nay.
TRẦN BĂNG KHUÊ
Bút ký
Dazai Osamu (1909 - 1948) tác gia kiệt xuất, đại diện cho “trường phái vô lại”, đó là một nhóm các nhà văn có khuynh hướng nổi loạn và tự hủy, trong nền văn học cận - hiện đại Nhật Bản. Phần lớn những tác phẩm của ông đều mang tính chất tự thuật với văn phong u mặc, diễn tả tâm trạng bế tắc trong thời kỳ hậu chiến và bi kịch cá nhân, đồng thời cũng dí dỏm, hài hước một cách cay đắng.
LÊ HÀ NGÂN
Tùy bút
Đi dọc những triền đê mùa xuân thấy ngọt ngào hương cỏ mật. Chợt gặp chiều phiêu linh trên dòng sông Sò. Con sông vươn tay một cái là chạm ngay vào biển. Khói ráng lênh đênh đuổi nhau trên cửa Hà Lạn.
THẢO GIANG
Về đến đầu làng, Quyên cho xe rẽ vào con đường rợp bóng hoàng lim. Phía trước phấp phới cờ ngũ sắc.
HAI SÔNG
NGÔ TÚ NGÂN
1.
Đêm xuân đất Huế, trăng tỏ, trời trong. Đó là khi mẹ sinh An.
PHI TÂN
Buổi sáng sớm cuối năm, tôi chạy xe qua đường Chi Lăng - phố cổ Gia Hội và bất chợt gặp đôi triêng gióng của một mệ già đang đi ngược đường. Tôi định dừng lại bấm một chiếc ảnh, nhưng đường đang đông người nên thôi.
TRẦN MAI LAN
Đợt không khí lạnh tràn về đúng vào dịp giáp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn. Nhiệt độ giảm sâu hơn mức trung bình của tháng rất nhiều. Mấy năm nay Thảo cũng đã thích nghi với khí hậu vùng núi A Lưới này rồi, nhưng đây là đợt rét sâu nhất mà cô biết về kể từ khi tới đây nhận công tác.
THUẬN HÓA
Nhiều người đi xa lâu ngày khi nhớ về thành phố thường thắc tha thắc thỏm, phố bây chừ còn những lối xưa, người bây chừ còn giữ những nếp xưa, có còn những nét mềm mại hiền ngoan đã từng níu biết bao ánh nhìn mỗi khi có một ai phải dứt áo xa quê.
NGUYÊN QUÂN
Chảy dọc xuống bãi cát hoang vu trống lạnh, hình bóng người đàn ông ngồi bó gối trên bãi cát vắng quay mặt về phía biển khi ẩn khi hiện trên từng lớp sóng trào. Cuối thu, gió từ trùng khơi lạnh lùng thổi rối tung mái tóc nhuốm bạc.
ANH THƯ
Họa sỹ Phạm Nguyễn từ tốn nhấp ngụm cà phê còn ấm nóng và thở nhẹ ra thoải mái. Từ bao năm nay, cà phê là thức uống không thể thiếu của ông vào buổi sáng. Mươi phút nữa ông sẽ ngồi vào bàn làm việc.
NGUYÊN VĂN
1.
Tôi nghe tiếng mái chèo. Thứ khua khoắng chỉ vang khi Huế thực tĩnh. Ngoài hiên là bụi hoa giấy đương rộ màu tím hồng, cùng vạt nắng chói chang. Cái nắng khiến người ta muốn nốc cạn một ly trà đá ngay trước bậc cửa.
LỆ HẰNG
“Ạ ơ… Chàng ơi ai bảo cho chàng, lá xanh rụng xuống lá vàng trên cây. Trăng đưa gió mà gió lại đưa trăng, trăng lặng vì trời, gió lặng vì ai. Ạ ơ…”.
PHÁT DƯƠNG
Nó vốn không ưa cái thứ nằm bên cạnh. Một thứ chắp vá của thời hiện đại, chẳng hiểu vì đâu lại qua được vòng loại.
MẠC YÊN
Chuyện không có nổi một đứa con hoàn toàn chẳng còn dính líu gì tới phúc đức. Phúc mỏng phúc dày không quan trọng, thậm chí là vô phúc cũng chẳng sao. Chỉ cần ý định khởi lên, ý muốn xác thực, ý thức chuyển ra hành động thì tự khắc mầm mống máu mủ mọc chồi trên thành tử cung người nữ, khiến tương lai tự nhiên kẹt vào ý niệm trong đầu mình.
NGUYỄN ĐẮC THÀNH
Sông Hương chảy xuyên suốt vào lòng đô thị Huế. Những phù sa, trầm trích sông để lại, tạo nên một Cố đô đầy kiêu sa, hiền từ, thư thả giữa trời mây.
HỒ LOAN
Tôi hờ hững nhìn qua những ô cửa kính, núi nối nhau bò qua đoàn tàu, từng đám dây leo lá to vật vã, màu xanh bóng như bôi dầu lừ lừ tiến qua đoàn tàu, vài cây trụ điện cũng học theo cái trò ngây ngô ấy, tất cả di chuyển theo hàng lối, trật tự, quy củ.
BẠCH DIỆP
Bút ký
Như những chiếc lắc bằng bạc con thấy không?”
ĐÀM QUANG MAY
Chiều muộn, cô Ớt đang cầm chổi tre quét dồn lá khô vào góc sân. Đống lá khô chưa kịp yên vị đã bị gió quẩn bốc lên ném bừa phứa ra chung quanh.