Nhạc và lời: PHẠM PHƯỚC NGHĨA
Nhạc và lời: NGUYỄN VIỆT
Nhạc và lời: NGUYỄN TẤT NGÃI
Trong lịch sử âm nhạc, ở thời kỳ Tiền cổ điển và Cổ điển (1720-1820), các nhạc sĩ có xu hướng phát triển nhiều hình thức với cách diễn đạt tự nhiên, phản kháng lại phong cách đối âm thời kỳ Baroque quá cứng nhắc và lý trí, từ đó hình thành một trào lưu mới trong âm nhạc – Rococo.
Gần một thế kỷ sau khi qua đời, tuy ít được công chúng biết đến nhưng Bach lại có tầm ảnh hưởng sâu rộng đến những tượng đài về sau như Mozart, Haydn, Beethoven, Mendelssohn. Ngày nay, âm nhạc của Bach là một phần quan trọng trong lịch sử âm nhạc châu Âu.
Nhạc và lời: NGUYỄN VIỆT HOÀNG
Nhạc: HOÀNG TRỌNG MỘC
Thơ: THÁI NGỌC SAN
Trong thời kỳ Baroque, nước Ý đóng vai trò trung tâm với những phát kiến mới về cả nội dung lẫn hình thức thể hiện của âm nhạc.
Nhạc và lời: NGUYỄN TRỌNG QUÝ
Nhạc: HOÀNG KIM THỊNH
Thơ: MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH
Dù không được thính giả ngày nay biết đến rộng rãi như đồng nghiệp của các thời kỳ sau nhưng những nhà soạn nhạc thời kỳ Phục Hưng cũng để lại không ít dấu ấn trong kỹ thuật sáng tác cũng như trong cải tiến nhạc cụ biểu diễn.
Nhạc và lời: TRẦN LƯU
Nhạc và lời: VĂN NHI PHAN
Nhạc: LÊ ANH
Thơ: TỪ NGUYỄN
Nhạc: NGUYỄN VIỆT
Thơ: NGUYỄN VIỆT CHIẾN
KỶ NIỆM 15 NĂM NGÀY MẤT NHẠC SĨ TRỊNH CÔNG SƠN
LÝ TOÀN THẮNG
(Viết tặng VH và BH)
Nhạc và lời: VŨ VĂN VIẾT
Nhạc: VÕ PHƯƠNG ANH LỢI
Lời Thơ: HOÀNG XUÂN THẢO
TRỌNG BÌNH
Những vũ khúc cung đình Huế luôn mang đậm tính triết lý và thẩm mỹ phương Đông. Ở đó, sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa các động tác múa, sự di chuyển đội hình theo các tuyến, ngang, dọc, xéo cộng với việc tạo hình tượng theo hình khối làm nên nét đặc trưng riêng biệt.
Nhạc và lời: AN NHIÊN