Nhạc và lời: NGUYỄN VĂN VŨ
Nhạc: MAI XUÂN HÒA
Thơ: PHAN CÔNG TUYÊN
Nhạc: PHƯƠNG ANH LỢI - TRẦN ĐẠI
Thơ: LÂM VŨ NHI
LÊ VŨ TRƯỜNG GIANG
Văn Giảng, con người của những nốt nhạc mơ mộng chân nhiên nơi miền non nước Hương Bình đã dấn thân trong miền giao cảm của nước, của sông, của tiếng chuông chùa ngân vọng để viết nên những ca khúc bất hủ Ai về sông Tương, Đôi mắt huyền, Từ Đàm quê hương tôi... tô vẻ thêm cho tiếng lòng vùng đất Cố đô.
Nhạc: CAO XUÂN DŨNG
Thơ: KIM ĐÔNG
Nhạc và lời: DƯƠNG BÍCH HÀ
TÔN THẤT BÌNH
Nếu dân ca là suối nguồn cảm hứng của nhân dân lao động trong cuộc sống thì hò là phương thế thể hiện tâm tình tràn đầy xúc cảm một cách trung thực nhất.
NGUYỄN VĂN DŨNG
Ở Huế có câu hò nổi tiếng tới mức không người Huế nào không được nghe, không du khách nào không từng một lần thưởng thức:
Nhạc và lời: LÊ HUỲNH LÂM
VĂN CAO
Hồi ký
Sau triển lãm Duy nhất 1944 (Salon Unique), tôi về ở một căn gác hẹp đầu phố Nguyễn Thượng Hiền.
TÂM HẰNG NGUYỄN ĐẮC XUÂN
Tin từ Làng Mai Pháp quốc cho biết: Đêm giao thừa Thầy nói về Phạm Duy cho khoảng 70 cháu sinh viên Việt Nam về thăm Làng. Bài giảng này cũng là một loại hommage(1) cho Phạm Duy. Có thể nghe lại trên mạng chỗ Pháp Thoại online của Thầy vào ngày 30 Tết vừa rồi.
Nhạc: PHẠM DUY QUỲ
Thơ: NGUYỄN ĐÌNH LOAN
Nhạc: THANH SỬ
Thơ: LÊ THỊ PHÙ SA
NGUYỄN TẤN TÔN NỮ Ý NHI
Theo dòng chảy của lịch sử, Ca Huế giờ đây không còn là sản phẩm phục vụ riêng cho một tầng lớp nhất định trong xã hội: giới quý tộc. Cùng với xu hướng xã hội hóa, hiện nay loại hình nghệ thuật này nghiễm nhiên gần gũi hơn với công chúng Huế nói riêng và du khách thập phương nói chung.
Nhạc: TRƯƠNG PHÁP
Thơ: NHỤY NGUYÊN
Nhạc và lời: NGUYÊN THÀNH
Nhạc: PHƯƠNG ANH LỢI
Thơ: HỒ ĐẮCTHIẾU ANH
Nhạc: LÂM MINH ĐỨC
Thơ: DUY PHI
Nhạc và lời: DƯƠNG BÍCH HÀ
Nhạc và lời: HOÀNG TRỌNG MỘC