NGUYỄN TẤN TÔN NỮ Ý NHI
Trong ý niệm của nhiều người từ hạng trí thức cao cho đến bình dân, ngoại trừ dân nghiên cứu dân tộc nhạc học, hát xẩm là một thể loại âm nhạc có xuất thân thấp kém, luôn gắn liền với hình ảnh của người khiếm thị và cây đàn nhị từ góc phố, sân đình hay bãi chợ. Nhắc đến hát xẩm, đa phần người ta liên tưởng ngay đến những ca từ mộc mạc, dung dị và lắm khi dung tục.
Nhạc: TÚ MINH
Lời: NGUYỄN MAN KIM
Nhạc: TRƯƠNG PHÁP
Thơ: LÊ TẤN QUỲNH
Nhạc: MAI XUÂN HÒA
Thơ: NGUYỄN LOAN
Nhạc: NGUYỄN VIỆT HOÀNG
Thơ: TRẦN GIA THÁI
NGUYỄN ĐẮC XUÂN
Đêm giới thiệu Trường ca Hàn Mặc Tử, tại Học viện Âm nhạc Huế thầy Trần Văn Khê và nhạc sĩ Phạm Duy đã đưa chúng ta đi từ cõi thực mộng mơ trải qua những đau đớn, vật lộn với cơn đau đến ngất lịm và cuối cùng nương tựa vào niềm tin tâm linh để hiện hữu.
Nhạc: LÊ PHÙNG
Thơ: NGUYỄN CỬU LẬP
LÂM THỊ MỸ DẠ
Nhạc và lời: BÙI TUYÊN ĐÔNG
Nhạc: HUY CHU
Thơ: TRẦN KIM HỒ
HOÀNG TRỌNG MỘC
Nhạc: TRẦN TÔN
Phổ thơ: LÊ NGỌC ÁNH
TRƯƠNG ĐÌNH NGỘ
Thượng thanh khí tiết ra nguồn tinh khí
Xa xôi đời trăng mọc nước Huyền Vi
Đây Miên Trường, đây Vĩnh Cữu tề phi
Cao cao vượt hai hàng bóng vía
(Bản dịch của Trương Đình Ngộ)
Nhạc: KHÚC DƯƠNG
Phỏng thơ: HÀN MẶC TỬ
PHẠM DUY
(Trong trường ca Hàn Mặc Tử của Phạm Duy)
NGUYỄN THỤY KHA
Có thể nhận ra sự giao hòa giữa nhiều chiều cảm xúc trong quá trình thai nghén bài hát "Thiên Thai". Song có lẽ cái lớn nhất, cái bao trùm, cái gốc để tỏa ra sự tràn trề giai điệu của bài hát này chính là sự phản ảnh có thực của một dòng sông nào đó.
DƯƠNG BÍCH HÀ
Huế - theo dòng chảy của thời gian, đã trải qua bao biến cố, thăng trầm của lịch sử; âm nhạc Huế cũng không nằm ngoài “luồng” của dòng chảy đó.
LÊ MỘNG NGUYÊN
Gió xuân về âu yếm ngàn hoa/ Trời quê hương ngát say lòng ta/ Bước đi còn vương dáng xưa/ trầm ngâm hồn nước âm thầm!...
MAI XUÂN HÒA (Thơ: Nguyễn Tất Thịnh)
Phải chăng em là gió/ phải chăng em là mây/ Gió nghiêng chao nhè nhẹ/ mây bồng bềnh bay bay…