Truyện ngắn dự thi 2024
Ánh sao đêm

TRẦN MAI LAN

Đợt không khí lạnh tràn về đúng vào dịp giáp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn. Nhiệt độ giảm sâu hơn mức trung bình của tháng rất nhiều. Mấy năm nay Thảo cũng đã thích nghi với khí hậu vùng núi A Lưới này rồi, nhưng đây là đợt rét sâu nhất mà cô biết về kể từ khi tới đây nhận công tác.

Vệt buồn biển xé

NGUYÊN QUÂN

Chảy dọc xuống bãi cát hoang vu trống lạnh, hình bóng người đàn ông ngồi bó gối trên bãi cát vắng quay mặt về phía biển khi ẩn khi hiện trên từng lớp sóng trào. Cuối thu, gió từ trùng khơi lạnh lùng thổi rối tung mái tóc nhuốm bạc.

Bức vẽ chân dung

ANH THƯ

Họa sỹ Phạm Nguyễn từ tốn nhấp ngụm cà phê còn ấm nóng và thở nhẹ ra thoải mái. Từ bao năm nay, cà phê là thức uống không thể thiếu của ông vào buổi sáng. Mươi phút nữa ông sẽ ngồi vào bàn làm việc.

Một dải sông trăng

NGUYÊN VĂN

1.
Tôi nghe tiếng mái chèo. Thứ khua khoắng chỉ vang khi Huế thực tĩnh. Ngoài hiên là bụi hoa giấy đương rộ màu tím hồng, cùng vạt nắng chói chang. Cái nắng khiến người ta muốn nốc cạn một ly trà đá ngay trước bậc cửa.

Từ đường

LỆ HẰNG

“Ạ ơ… Chàng ơi ai bảo cho chàng, lá xanh rụng xuống lá vàng trên cây. Trăng đưa gió mà gió lại đưa trăng, trăng lặng vì trời, gió lặng vì ai. Ạ ơ…”.

Nghệ sĩ

PHÁT DƯƠNG

Nó vốn không ưa cái thứ nằm bên cạnh. Một thứ chắp vá của thời hiện đại, chẳng hiểu vì đâu lại qua được vòng loại.

Thánh vật

MẠC YÊN

Chuyện không có nổi một đứa con hoàn toàn chẳng còn dính líu gì tới phúc đức. Phúc mỏng phúc dày không quan trọng, thậm chí là vô phúc cũng chẳng sao. Chỉ cần ý định khởi lên, ý muốn xác thực, ý thức chuyển ra hành động thì tự khắc mầm mống máu mủ mọc chồi trên thành tử cung người nữ, khiến tương lai tự nhiên kẹt vào ý niệm trong đầu mình.

Người về phía trăng

HỒ LOAN

Tôi hờ hững nhìn qua những ô cửa kính, núi nối nhau bò qua đoàn tàu, từng đám dây leo lá to vật vã, màu xanh bóng như bôi dầu lừ lừ tiến qua đoàn tàu, vài cây trụ điện cũng học theo cái trò ngây ngô ấy, tất cả di chuyển theo hàng lối, trật tự, quy củ.

Ký ức người lính

ĐÀM QUANG MAY

Chiều muộn, cô Ớt đang cầm chổi tre quét dồn lá khô vào góc sân. Đống lá khô chưa kịp yên vị đã bị gió quẩn bốc lên ném bừa phứa ra chung quanh.

Chuyện nhỏ ở một thành phố

ĐẶNG NGỌC HÙNG

Giữa trưa, mâm cơm vừa mới được dọn ra thì con bé ôm đầu gối mẹ, ấp úng:

- Mẹ… con thở… không được.

Bóng hình của khói

NGUYỄN HẠNH PHƯỚC AN

1.
Chị Trân là khách quen của quán tôi. Sáng chủ nhật chị thường ngồi ở bàn số bốn, một mình im lặng ngó ra ngoài cửa sổ. Bao lần đóng cửa thu dọn quán, tôi thoáng chần chừ bên cạnh cánh cửa sổ, băn khoăn tự hỏi có cái gì bên kia cửa sổ?

Kiến

LÊ THỊ KIM SƠN

Khi tôi để ý đến thời gian, mẹ không còn ở đó nữa. Chiếc lá đã rụng, mặt trời đã sẫm lại, ánh sáng trên bầu trời tạo thành vệt cam đỏ. Chẳng còn lại gì trong ngày, chỉ còn tôi và cây cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp.

Người lên núi và biến mất

NGUYỄN THỊ NHƯ HIỀN

Ông Trà quàng sợi dây lên vai tập tễnh bước, con trâu đang ngoạm cỏ thấy dây thừng bị kéo căng thì chậm chạp bước theo.

Ngày tuyết rơi

LÊ NGỌC SƠN

Tôi đến thành phố Shefield của nước Anh vào một buổi chiều muộn giữa tháng chín. Trời khi đó đã nhập nhoạng tối. 

Đêm trên đỉnh núi

NGUYỄN ĐẶNG THÙY TRANG

1.
Người đàn ông mang lửa đi soi mây. Tách mình ra những đám mây, người đàn ông thấy những chiếc lều đã im lặng.

Tái sinh

NGUYÊN QUÂN

Cơn giông đến thật nhanh, vừa thoáng những đám mây đen kịt xuất hiện vần vũ trên đầu ngọn núi Pilo hiểm trở cao ngút, phút chốc đã dội thốc cơn mưa trắng trời xối xả vỗ đập lên mái tôn phía trước hiên tạo nên một thanh âm hỗn độn cuồng loạn.

Kỳ nghỉ phép thứ bảy

NGUYỄN VĂN HIỆP

Hai tuổi, Tứ đi làm con nuôi nhà ông chú họ tên là Cu Lương ở Làng Hạ. Chú Lương lấy vợ đã lâu, nhiều lần cầu an, giải hạn, chạy chữa khắp nơi mà mãi vẫn chưa có được mụn con.

Út Mây

HƯƠNG VĂN

Vừa ra khỏi cổng trường, Mây giật thót tim vì câu hỏi ngây ngô của con. Cha nó là ai. Đám bạn cứ trêu chọc nó là đứa không có cha.

Truyền thuyết phượng hoàng

NGUYỄN ANH TUẤN

1.
Ngọc Nữ được sinh ra trên đỉnh núi Bạch Mã quanh năm mây mờ sương phủ, lúc cô vừa lọt lòng thì mẹ cô bị băng huyết qua đời. Bố Ngọc Nữ vốn là một thợ săn nay đây mai đó đã quấn cô trong một tấm da báo rồi địu cô sau lưng cùng với bao cung tên.

Bắc một nhịp cầu

ĐẶNG VĂN SỬ

1.
Lão Thới định bụng sang nhà ông Minh chơi để nói cái dự định của mình. Cái dự định bấy lâu lão suy tính và trăn trở rất nhiều. Lão không nằm võng chờ khách nữa, lão ngồi dậy và nhảy xuống đò.

Trang 1/3
12 3