Tạp chí Sông Hương -
Người là hoa…
12:44 | 26/03/2011
G. O’Keefe (1887 – 1986), người phụ nữ mảnh mai sống trọn một thế kỷ là một niềm tự hào của văn hoá Mỹ. Năm 1916 O’Keefe gặp nhà nhiếp ảnh A.Stieglitz, người chồng tương lai tại gallery 291 nổi tiếng của ông ở New York.
Người là hoa…
Hoa, sơn dầu
Stieglitz say mê chụp tới hơn 300 bức chân dung của O’Keefe, trong đó có nhiều bức khoả thân, hoa tình. Đầu những năm 1920, tranh của nữ hoạ sĩ và những bức ảnh mà bà làm người mẫu lập tức đưa O’Keefe trở thành ngôi sao sáng nhất trên bầu trời nghệ thuật Mỹ lúc đó vẫn u ám dưới cái bóng nghệ thuật châu Âu. O’Keefe gắn bó với New York tân kỳ, ồn ào, náo nhiệt và với miền New Mexico hoang sơ, hùng vĩ và cô đơn. Hai chủ đề chính trong tranh O’Keefe là hoa và với những bộ xương, đầu bò và cây xương rồng trên hoang mạc mênh mông.

Phong cảnh với xương đầu bò, sơn dầu


Các bức tranh hoa của O’Keefe khác hẳn những thứ hoa từng tràn ngập trong lịch sử mỹ thuật phương Đông và phương Tây. Bà thường vẽ cận cảnh, “zoom” sát vào tận cõi sâu thẳm bí ẩn của nhuỵ hoa. Những cánh hoa đồ sộ, ẩm ướt, mượt êm như nhung lụa khép mở một cách gợi tình lặng lẽ và trắng trợn. Chúng mang tính biểu tượng nữ tính và nhục cảm như cái yoni trong mỹ thuật Chăm dù O’Keefe nói bà chẳng có ẩn ý gì.

Những bông hoa trong tranh có khi tinh khiết, cao vọi như cổng vào thiên đường, cũng có khi tăm tối đe doạ như đường vào địa ngục. Chúng có vẻ hiện thực lạnh lùng đồng thời cũng siêu thực như mọc lên từ tiềm thức, từ những khát vọng trầm đục bị kìm nén theo thuyết Freud. Nếu hoa của đất là người thì trước tiên đó là người nữ! Không lạ khi phái nữ rất say mê nữ hoạ sĩ kỳ lạ này.

Theo Nguyễn Quân - SGTT.VN




Các bài mới
Các bài đã đăng