Tạp chí Sông Hương - Số 193 (tháng 3)
Xa hoa, Một người đàn bà đến chơi nhà tôi
15:43 | 17/02/2009
Baolin Cheng (Trương Bảo Lâm) là một nhà thơ thành công của “thế hệ thứ ba” các nhà thơ hiện đại Trung Quốc (thế hệ thứ nhất thuộc thời “ngũ tứ” 1919, thế hệ thứ hai được gọi là thế hệ “thơ mông lung” sau cải cách mở cửa). Hiện định cư tại San Françisco (Hoa Kỳ) với tư cách một nhà thơ song ngữ Hoa - Mỹ. Theo Paul Hoover, chủ biên cuốn “Thơ Hậu hiện đại Mỹ”, thơ Baolin Cheng sử dụng những cách thức của thơ siêu hình học- những chuyện kể nén chặt và những cấu trúc ý niệm - phục vụ cho các mục tiêu hiện thực chủ nghĩa. Những bài thơ sau đây của Baolin Cheng đã xuất bản ở Mỹ và Trung Quốc dưới hình thức song ngữ.
BAOLIN CHENG
Xa hoa
Đôi khi sự xa hoa khiến ta cảm thấy có tội Thí dụ như sáng nay ánh nắng tràn trề Những cánh chuồn chuồn Vì lá cây Không ngăn được nắng
Giữa hoang mạc không sự sống, một ngọn cỏ xuân là xa hoa Khi hè tới, một giọt sương trên cỏ là xa hoa Một con cừu nhìn thấy nó từ xa Không thể tới, sự xa hoa kỳ diệu quá - Đó là hai yếu tố của một trại chăn nuôi
Ngồi dưới một bóng cây trên đồng cỏ Tôi có trong tay một tách trà, một tập thơ, Một con cừu, và một lá cỏ với giọt sương trên ngọn
Tôi có một tài khoản cân đối tại ngân hàng, trên bờ Một con sông mà tôi chẳng bao giờ vượt Sự xa hoa ấy tôi mắc nợ Một từ thiêng mà chẳng bao giờ tôi nói ra.
Một người đàn bà đến chơi nhà tôi
Một người đàn bà đã đến chơi nhà tôi Để lại một đầu mẩu thuốc lá Mà không cho biết tên
Hôm ấy tôi lại không có nhà Vợ mới cưới của tôi đưa cho cô Dép rơm, áo ngủ Nàng không hỏi tên khách Tôi không hỏi hai người nói chuyện gì Hôm ấy là cuối tuần trăng mật Từ hôm sau chúng tôi sẽ sống bình thường
Một người đàn bà không tường căn cước Một người đàn bà không rõ ý đồ Để lại đầu mẩu thuốc lá có vết son môi Chuyện bí hiểm này chỉ thế thôi
Mùi thuốc lá nghẹt cả thế giới Chẳng cách nào tìm người ấy giữa đám đông
Chắc chắn một ngày tôi sẽ thành trừu tượng Thịt, xương với dục vọng lìa nhau Người đàn bà vô danh và vợ tôi Cũng sẽ không tránh khỏi số phận như thế
Ngày cuối tuần trăng mật ấy tôi sẽ hơi tiếc nhớ Cái người đàn bà bí mật có thể không hiện hữu Nhìn vết son trên đầu mẩu thuốc lá Tôi sẽ hình dung có lẽ cô có đôi môi xinh
Trưa hôm ấy ngay khi về nhà Thấy đầu mẩu thuốc lá, dép rơm, áo ngủ Tôi đã nghĩ lầm có một người đàn ông vừa mới đi ra Hoàng Hưng giới thiệu và dịch
(nguồn: TCSH số 193 - 03 - 2005)
|
Các bài mới
Các bài đã đăng