Tôi là dòng sông chưa một phút nghỉ ngơi Tôi tiếp nhận cả bốn mùa nắng gió Khi cuộn sóng nghiến dải bờ đất lở Khi hiền lành phẳng lặng như gương Tôi có niềm vui, tôi trải cả nỗi buồn Nên tôi nói lên từ lòng tôi biết Đâu những cái gì trôi đi, đâu tất cả dồn về cho sóng đập Bao giọt mồ hôi còn đọng bãi sa bồi Chỉ một chiếc lá thôi chưa nói đến nước trời (Tất nhiên chiếc lá do từ tay người hái) Mà cuộc đời ngày mở thêm nhiều bến mới Có bến riêng cho những lứa đôi Họ ném xuống lòng tôi bao chùm lá đóa hoa tươi Họ nói đến tình yêu như một điều bất diệt Đất nước đẹp nhiều niềm mơ ước Ngày mai họ lại đi xa Và những gì tôi mang về bãi sa bồi còn có những bông hoa… Trưa tròn bóng nắng Suốt một đời đi không hết bóng cây che Tôi trở về vườn trưa nhớ mẹ Căn nhà ngập trong hương lửa Cháu nhỏ ôm trái chín nhoẻn cười Tôi đi thong thả quanh vườn Và đứng lại bên gốc cam nắng dọi Nơi cành xanh nhựa ứa vàng tức tưởi Cồm lên một mảnh bom găm Cây cam mẹ trồng Cành sót lại vẫn nhớ mùa kết trái Quả ngọt - mẹ không về nữa Hương nói điều chi hương đưa ngập ngừng Nón trắng mang mặt trời về gần Xưa một thuở mẹ chăn vườn tần tảo Bây giờ chị mỗi trưa vườn tròn nắng Xới đất tơi tưới mặn mồ hôi, Chiếc nón ngữa ra như một nụ cười Gốc cây cam giờ dựng cày dựng cuốc Chị vắt lên cành bùn hoen vạt áo Con mèo vẫy đuôi bâng quơ Chị vẫn lam làm như mẹ ngày xưa Vẫn đôi vai gầy, vẫn sợ đồng thiếu mạ Vẫn dáng đi bổ về phía trước, Đi qua vất vả thời gian Bưng bát cơm thơm Bỗng thấy lòng mình có lỗi Cây lúa lặng im, đất thì không nói Tôi biết mình nặng nợ một đời trong bóng mát vườn xưa. Nhớ cây đa làng tôi (Kính gửi một nhà thơ lớp trước) Không biết gió từ đâu làm cây rừng lay động có một lá đa bỗng nhiên rơi xuống tay tôi (điều ấy cũng dễ hiểu thôi) tôi nắm lấy như một lá thư từ xa gửi tới… Và tôi nhớ cây đa làng tôi cây đa đã ru tôi một thời bằng lời hát của chim bằng bản đàn của lá những trưa hè lũ nhỏ xoi mói tìm những quả đa mới rơi vào thảm cỏ cây đa cao quá tán xòe bên đông, tán rộng bên tây lời mẹ cấm: không được trèo cây! Tôi lớn lên cây đa đã có rồi cây đa nhìn từ xa như hòn núi cây đa như cây đa ở cung trăng lũ chúng tôi đều là chú Cuội Có ai dấu được những vui buồn năm tháng - cây đa nhiều nỗi niềm lắm đấy! bao phong ba cây đa vẫn vững chãi cho lũ trẻ trưa hè lại nhặt quả đa nâu cho những người già ngồi ngẫm vuốt chòm râu Gió man dại gào như mãnh thú chiều nay lũ ve quên đổ chiều không bình yên ở đất biên phòng nhưng trong tôi có bản đàn của lá và lời hát của chim từ quê nhắn gửi… (10/12-84) |