Tạp chí Sông Hương - Số 34 (T.11&12-1988)
Trang thơ Hoàng Vũ Thuật
16:11 | 11/05/2015


HOÀNG VŨ THUẬT

Trang thơ Hoàng Vũ Thuật
Nhà thơ Hoàng Vũ Thuật - Ảnh: nhavan.vn

Đang trôi đi

Đang trôi tất cả, tất cả đang trôi
Không gì nằm yên, không gì chờ đợi
Quả chớm mùa, con đường chưa tới
Đang trôi đi phía trước chúng ta

Sao lòng em đôi ngả cách chia
Vừa trẻ dại lại vừa rắn rỏi
Nửa ngọt ngào, nửa thì nông nổi
Nửa mơ hồ, nửa thực đến chua cay

Cám ơn người dù nghiêng ngửa chân mây
Cuộc săn đuổi dễ dàng chi xích lại
Ta từng chôn giữa bốn bức tường chật chội
Chết ngạt với đời, chết ngạt bởi tình yêu

Đang trôi đi chút nắng nhạt ban chiều
Ánh sáng vì sao xanh sau sáu mươi tám vạn năm bùng nổ
Đủ làm ta trân trọng biết bao nhiêu
Em đừng oán, đừng thương, đừng xấu hổ

Cho tới khi ta đã trên bờ
Có nghĩa là ta đứng yên ở đó
Thì đau đớn còn lớn hơn tất cả
Lớn hơn những gì phía trước đang trôi.



Những điều lạ

Xe đẩy nối nhau như rồng rắn
Rác rưởi tuôn về thành bãi thành gò
Báo cũ mới, mảnh chai, giày dép
Giấy dầu, vỏ bưởi, lá cây khô

Đầy đủ tất gì gì chẳng thiếu
Chừng như đây - nơi trú ngụ sau cùng
Tấp vào nhau rồi xông lên trời đất
Một thứ men đặc quánh lạ lùng

Tôi cứ nghĩ người ta sắp sửa
Đem chôn sâu xác rữa ngày qua
Thứ cặn bã ở đâu cũng có
Sẽ hóa tro, cát bụi, xa mờ

Nhưng lạ quá, bạn ơi, lạ quá!
Đêm liền đêm ngày lại liền ngày
Từng đoàn người cũng y như thể
Rồng rắn nối nhau qua bãi ngập đầy

Họ cào lên, bới tung lên hết thảy
Phơi trần trong nắng với trong mưa
Nào nhôm, bị đay, giẻ rách
Nào đệm hư, tóc rối, lông gà

Trên vai người chúng trở về chốn cũ
Cũng lao nhanh thoi dệt không bằng
Tôi lại sống với bao điều lạ
Nhựa tái sinh, ly cốc, bao găng...

Đến bất lực nhiều khi tôi cảm nhận
Thân rã tan từng mảnh bên đường
Nhưng bạn ạ, bất lực hơn thế nữa
Nếu phải quay về trong cái xác rỗng không!



Đám cháy và cỏ non

Nhiều khi anh là đám cháy
Chợt bùng lên trên đồng cỏ trưa hè
Con ngựa hồn anh phóng không mệt mỏi
Tung hoành khói bụi say mê

Rồi như trận cuồng phong no sức
Chỉ còn bay mảnh tàn lá cuối cùng
Với ngọn gió lang thang trôi dạt
Để cuối cùng mất hút giữa thinh không

Nhiều khi anh là giọt nước
Lặn trong đất cằn cỗi âm thầm
Và sau đó như lời hẹn ước
Từ đấy mọc lên lá cỏ non

Mưa nắng vần xoay đời không ngưng nghỉ
Cỏ lan nhanh tựa đám - cháy - ngựa - hồng
Sương bãng lãng và mây vàng bãng lãng
Trời cao xanh thật đến ngỡ ngàng

Buồn và vui, rồi tan và hợp
Theo riết anh như thể người tình
Ví bằng phải buộc lòng chọn một
Thì em ơi đâu nữa là anh!


(SH34/12-88)







 

Các bài mới
Các bài đã đăng