PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
Khi dòng chảy không phải là nước
Lắng nghe tiếng dòng suối
Hát bài ca của rừng
Rì rào trăm năm mòn kiếp sỏi...
Lắng nghe tiếng dòng sông
Lững lờ giọt phù sa
Nhịp điệu cát ngàn năm trầm tích ...
Lắng nghe tiếng sóng trắng vỗ bờ
Bản trường ca biển khơi trải dài cùng vô tận
Vũ điệu thủy triều vạn năm tan vào nắng gió...
Ta nghe tiếng dòng suối, dòng sông và sóng biển
Những dòng chảy đang xuyên qua không gian
Ngân vang bài ca của gió, của nắng, của sỏi, của cát và của sóng...
Có những mạch ngầm vẫn xuyên qua thời gian
Những tiếp nối luân hồi vô tận của sự sống và cái chết
Vẻ đẹp của tàn lụi và bừng nở cùng lấp lánh dưới trăng...
Trong sâu thẳm
Dòng chảy không phải là nước
Chim đại bàng và chiếc mỏ
Hoàng hôn đuổi theo tôi nơi con đường ven suối
Tôi đuổi theo bóng dáng một con chim khổng lồ
Có phải loài đại bàng trên mỏ ngậm cành khô
Ngạo nghễ đứng nghỉ chân trên đỉnh núi?
Loài đại bàng dũng mãnh và oai phong
Sau những ngày đau đớn tận cùng
tự đập vỡ mỏ mình vào vách núi
Đại bàng tự nhổ móng, lột xác mình
Tự làm mới, chờ phút tái sinh
Tôi nhìn lên đỉnh núi
Háo hức như một đứa trẻ thơ
Ngước mắt, ngước mãi lên
nhìn bầu trời vọng vang như tiếng hát
Rưng rưng khát khao và tôi khóc
Chim khổng lồ mang trên mình cả cánh rừng xanh ngát
Và chiếc mỏ dài
Thách thức
Khoắng vào trời xanh...
(TCSH339/05-2017)