TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG
Gội đầu
mẹ gội đầu
hương bưởi ngạt ngào ngoài ngõ
gió ướp vào mắt mẹ
những cay nồng xa xăm
bà gội đầu
những sợi tóc trắng buồn rụng trên tay
như một vết thương đạn bom ngày ông không về nữa
trắng vùng trời ký ức
chị gội đầu
thanh xuân trôi qua cơn say
vò rối lọn tóc mùa thu sau những ngày một mình vượt cạn
à ơi rau răm ở lại
à ơi...ơi à...
những người đàn bà ở làng gội đầu
những mùa gió những mùa hương những mùa nắng mưa giông bão
tóc dài tóc ngắn tóc thẳng tóc cong tóc nhuộm vàng nâu đỏ
mỗi mái tóc là một phận người
trang hoàng lên cuộc đời: đau thương, mạnh mẽ, yếu mềm, gai góc...
giấu đi những nỗi đau
chị gội đầu mùa cam chín mọng vườn sau
mùa mướp lủng lẳng ngoài giàn bà hái mang ra chợ bán
mùa khổ qua đắng như lòng mẹ
thương cơn gió nghịch mùa
con múc nước cho bà gội đầu
thương những giấc mơ thiếu nữ
Cho K
K gọi cho mình, K nói K sắp vào giờ lên lớp
K nói nhớ mình. Mình bỗng muốn khóc
- Có những bông hoa nở vào đêm T ạ!
K thích những loài hoa đêm
Và tôi yêu một cô gái tên Quỳnh. Sau K...
K ạ! Đừng khóc vào mùa đông
- Nhớ mặc áo dày cho ấm nhé!
- Áo len chỉ đủ ấm ngoài da còn trái tim thì lạnh!
- K lấy chồng đi?
K im lặng. Thảo nguyên đêm ấy rất buồn...
Tựa vai nhau thôi, bàn tay bỗng dư thừa
Điều gì đó cứ nhói lên
từng nấc, từng nấc
Trăng rơi rồi
- T ơi, về thôi!
Im lặng theo về
Mong con đường dài thêm đoạn nữa
Sương giăng vai
(TCSH365/07-2019)