Tạp chí Sông Hương - Số 392 (T.10-21)
Chùm thơ Nguyễn Hoàng Anh Thư
09:32 | 26/10/2021


NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

Chùm thơ Nguyễn Hoàng Anh Thư
Ảnh: internet

Đôi khi

Đôi khi, ngỡ là hơi thở bị nhốt trong căn phòng kín
Chúng chảy thành một đống lan giữa sàn nhà
Cũng chẳng ngạc nhiên cho lắm
Chúng ta chẳng đủ can đảm ngước lên để thở sâu hơn
Chúng ta không dám ngợp chìm giữa màu hoàng hôn đang khuyết rạn
Để thấy chúng đang tràn qua trái tim pha lê vỡ
Muôn vàn mảnh thời gian trong vắt
Đi xuyên qua ngực chúng ta
Đôi khi, ngỡ là lời nói đang bị đóng băng trong tủ đá thật lạnh
Những ngăn tủ hình vuông, hình chữ nhật, nhà mồ, nghĩa trang, hay những chiếc quan tài, chúng ta từng hình dung
Những lời nói bị đập ra, bị cắt đi, rồi tan ra trong những chiếc ly làm bằng trái tim pha lê ấy
Chúng ta uống những lời nói
có vị băng tan giữa mùa hè thẫm máu
Với nỗi đau thương ngọt lịm
Đôi khi, ngỡ là đôi mắt của chúng ta đang bị dính chặt vào bàn tay
Mũi
Miệng
Hơi thở
Và từng lời
Từng lời nói
Chúng đang chảy thành một đống giữa sàn nhà
Cũng chẳng ngạc nhiên cho lắm



Trong ngõ phố

Mùa đông thu xếp lại
Trong sự tương phản của những con số
Những ngày cuối năm
Cảm xúc bất chợt tràn ngập trên các ngôi nhà cao tầng
Nhượng bộ với cơn gió xám xịt mùa đông để kết thúc năm cũ
Những ngày mưa tràn lê thê


Chỉ là tiếng người ở đâu đó đang đối thoại lùng bùng trong hộp giấy
Những ngày cuối năm
Cơn sám hối đến hạn kỳ ngồi nhìn
Sự yếu đuối đến một cách chân thành
Trong tấm khăn mềm mùa đông
Mùa đông lòng vòng qua những con hẻm nhỏ
Mùa đông đang trườn qua song sắt ngôi nhà nọ
Mùa đông vắt vẻo trên những nhánh cây trần trụi lạnh giá
Mùa đông ngồi dưới mái xéo phủ dài
Đếm
Lao xao lá
Rụng về chiêm bao


Chỉ là một khoảng vuông vừa đủ chỗ gõ mấy dòng chữ lệch vần
Những ngày cuối năm
Đôi ba điều nhớ/quên
Gõ gõ gõ
Những lời chúc trôi qua email
Bên dưới ngõ phố có mùi nhang trầm
Cô gái đã mỉm cười như thể
Đã được trò chuyện với mùa đông
Bên dưới cái mũ trùm quá mặt


(TCSH392/10-2021)




 

 

Các bài mới