Tạp chí Sông Hương - Số 401 (T.07-22)
Chùm thơ Trần Nhuận Minh
09:34 | 18/08/2022


TRẦN NHUẬN MINH

Chùm thơ Trần Nhuận Minh
Ảnh: internet

Đêm chờ nghe
tiếng chuông chùa Hàn San


Vẫn biết chẳng  chùa nào thỉnh chuông lúc nửa đêm
Thành  Châu, sương ngang trời, quạnh quẽ
Sông  ngoài kia, ánh trăng trôi lặng lẽ
Tôi vẫn ngồi chờ nghe một tiếng chuông ngân…

Tiếng chuông vang trong Phong Kiều dạ bạc(*)
Hơn ngàn năm vẫn vọng giữa lòng người
Nửa đêm rồi… tiếng chuông…
tiếng chuông… tiếng chuông 
tiếng chuông xa văng vẳng
 ai nghe thấy không, hay chỉ một mình tôi?...

Trăng xế ngang đầu, lửa chài đã tắt…
Chao ôi tiếng chuông… tiếng chuông… diệu kỳ sao
Tôi thành người của một ngàn năm trước
Bàng hoàng như sống giữa chiêm bao…

Sông nước  linh hồn, cỏ cây xanh sắc 
Thành  Châu bay bảng lảng sắc trời
Vẫn nghe thấy tiếng chuông… Ánh trăng như sẫm lại
 ai nghe thấy không?
             ai nghe thấy không?...
                        Hay chỉ một mình tôi!...

-------------------------------------
(*) Bài thơ nổi tiếng của Trương Kế, đời Đường, Trung Hoa.



Ngồi chơi giữa sông Tương

            Sông Tương một dải nông sờ
            Bên trông đầu nọ, bên chờ cuối kia…
                                    (Truyện Kiều)


Tự ngàn xưa, sông Tương đã nông rồi
Nhưng cạn đến mức này, thì ta không hiểu được
Đi ngang đáy sông  chân không ướt
Ta ngồi chơi trên tảng đá giữa dòng…

Chàng  đầu sông, thiếp cuối sông
Cùng uống nước sông… cho nguôi nỗi nhớ…1
Nước sông cạn
Nhưng mối tình vạn thuở
Vẫn thẳm sâu trong mọi cõi lòng người…

Ta ngồi trên tảng đá giữa sông chơi
Tự nhiên hát nghêu ngao…
Tự nhiên rơi nước mắt…
Không lấy được nhau, khổ đau   thật
 dòng sông làm chứng đến muôn sau…

Nước mắt khô trong mỗi lòng nhau
Sông đã cạn mọi nỗi đời cay đắng
Ngã tại Tương giang hề…2
Ta ngửa mặt hỏi làn mây trắng:
Dòng sông - nước mắt này…3
Ai đã sinh ra?...

------------------------------
1. Lấy ý từ thơ cổ Trung Hoa.
2. Ta  sông Tương… phỏng theo thơ cổ Trung Hoa,  hề”  tiếng đệm.
3. Theo truyền thuyết Trung Hoa, Nga Hoàng và Nữ Anh, hai người vợ yêu của vua Thuấn, nghe tin chồng chết ở đây, đã đến khóc rồi trẫm mình trong nước sông này. Từ đó, nước sông Tương được coi là nước mắt. Truyện Kiều có câu: “Cúi đầu chàng những gạt thầm giọt Tương” (Nguyễn Du). Cũng từ đó, sông Tương trở thành hình ảnh tượng trưng cho những mối tình dang dở và đau khổ.


(TCSH401/07-2022)


 

 

Các bài mới
Người con trai (18/08/2022)
Các bài đã đăng
Tàn sen (15/08/2022)
Chùm thơ Lê Nhi (11/08/2022)