Tạp chí Sông Hương - Số 428 (T.10-24)
Trang thơ Trần Ngọc Mỹ
09:10 | 18/11/2024


TRẦN NGỌC MỸ

Trang thơ Trần Ngọc Mỹ
Ảnh: vanvn.vn

       Tác giả Trần Ngọc Mỹ sinh năm 1985 ở Hải Dương, hiện sống và làm việc tại thành phố Hải Phòng. Chị cộng tác thường xuyên với nhiều báo, tạp chí; đã nhận một số giải thưởng văn học. Đã xuất bản 1 tập truyện ngắn, 1 tản văn; và các tập thơ như: Khát những mùa yêu, Ban mai của bé, Bài thơ vỗ cánh, Quay chậm, Những ngày không quên.
       Nhân vật nữ trong chùm thơ dưới đây là một người đàn bà ở tuổi đẹp, với cây cỏ hồn nhiên, đứa con thiên thần trong một sớm thanh xuân. Nàng đã đi qua những bầm dập, biết gom tiếng chim làm dịu lo toan và cảm nhận sắc màu trong ánh mắt con trẻ. Hồ như câu chuyện cổ tích đang khoác thêm ánh sáng của ngày tháng mới, một vũ điệu mới sau nhiều giông gió. Người đàn bà trong thơ không hẳn là tác giả nhưng tâm hồn của nữ sĩ đã đổ bóng vào ngôn từ, dậy hương sau mộng mị. Tháng mười với mưa móc, bão tố; những dòng thơ tháng mười cũng là khoảng không đẹp như thời xuân nối dài; có chăng chút bất an là giữ lấy hạnh phúc đương độ trước những quyến rũ, cám dỗ quanh mình.
       Tạp chí Sông Hương xin giới thiệu đến bạn đọc chùm thơ của tác giả Trần Ngọc Mỹ.

                                                            Ban Biên tập Tạp chí Sông Hương

Khúc buổi sáng

dậy đi,
mặt trời đã trườn trên mái phố
lũ trẻ hàng xóm ríu ran gọi nhau
âm thanh khuấy tung ô cửa sổ

ánh sáng làm giấc mơ ngộp thở
bụi rất nhiều nhưng chẳng thể nào lấp nổi trí nhớ
người ta càng lớn lên càng quay quắt muốn
khát khao một chuyến trở về
phía bên kia ký ức
niềm vui cùng cây cỏ
buổi sáng chơi trồng nụ, trồng hoa
mẹ dạy ta nhẹ như mây
khi hài lòng với cái con con mình có
đừng săn bắt đàn sẻ nhỏ
 gom lại tiếng chim
lồng ngực sẽ rộn rã
phía bên kia ký ức nhắc ta nhiều cú ngã
tím bầm dập thịt da
vết sẹo còn lằn ngang dọc
tặng ta thêm nhiều, thêm nhiều bài học
sống ở trên đời ai cũng phải đau

nỗi nhớ dài không đủ cho ta nghĩ về nhau
 khơi trọn phần hồi ức tươi tốt
thời gian vẫn thản nhiên trôi
chỉ trái tim bốn mùa vùi vào thổn thức

ngày lại bắt đầu phía trước
không tay lái nào có thể dịch chuyển đời mình quay ngược
thôi dậy đi,
người đàn bà mộng mị
trong giấc mơ luôn thấy mình mang hình hài đứa trẻ
lọt thỏm dưới mái nhà mẹ
êm ái trăm năm


Bão đã qua

Sầm sập bão
Tháng chín tưởng cạn niềm vui hoa nở
Bầu trời bỗng tạnh khô như đôi mắt đứa trẻ
Vừa dứt rời tiếng khóc ngây ngô

Tất cả lại tìm khúc ca bình yên
Đong đưa cánh trắng
Bằng cách nào đó
Chùm cúc nhỏ có thể dịu dàng thở
Lần tìm hơi ấm bàn tay
Cho trần gian nhẹ nhàng buồn khổ

Đàn chim lại gọi nhau về xây tổ
Ngang tàng tán lá xanh tươi
Nắng bung mây trắng ngời ngời
Chẳng trách hờn những tan tác
Bão đã qua
Bão đã qua
Trái thơm đầu cành khẽ nhắc…


Bé nhỏ của mẹ ơi!

Bé nhỏ của mẹ ơi
Cảm ơn con đã đến
Cuộc đời bỗng rộng hơn
Một mặt trời sáng trong
Ấm áp trong tim mẹ

Bé nhỏ của mẹ ơi
Ngồi ngắm bóng con lặng lẽ
Mẹ bình yên ở đây, đôi bàn tay chăm sóc bồng bế
Mẹ bình yên ở đây, nếu mãi mãi có thể
 đôi giày nâng từng bước con đi

Bé nhỏ của mẹ ơi
Còn gì dễ thương hơn thế
Mười búp măng xinh xắn tặng mẹ
Nét vẽ ngây ngô, sắc màu qua mắt trẻ
Rừng cổ tích trong câu chuyện con kể
Cái miệng non thơm hơn câu thơ
Để mẹ hôn lên, mẹ yêu, mẹ nhớ...

Bé nhỏ của mẹ ơi
Mẹ cảm ơn tích tắc
Cây non vươn lên một khấc
Con thêm một tuổi
Nhưng vòm trời cao vời vợi
Trái đất rộng dài mênh mông
Trần gian không chỉ màu xanh
Bông hoa chẳng đẹp bất tử
Làm thế nào để mẹ mãi che chở cho con?

(TCSH428/10-2024)

 

 

Các bài đã đăng
Chiều thu mưa (15/11/2024)
Ngày tuyết rơi (13/11/2024)