Nguyễn Thiên Sơn - Trần Hữu Phiện
NGUYỄN THIÊN SƠN
Tiếng hát của người câu cá
Hạnh phúc của anh nơi biển cả
Nơi chấm phao lay động giữa vô cùng
Chẳng phải đi tìm sự an nhàn, anh là kẻ thích
khám phá những điều huyền bí
Giây phút rung lên niềm hân hoan trước con cá
mắc câu giãy giụa
Sự chờ đợi căng như dây đàn
Kết quả của trăm lần giật trượt và sự kiên trì
móc sửa mồi câu
Những sinh vật của đại dương không hề khờ dại
Anh phải tỉnh táo để khỏi bị đánh lừa
Chắc gì phao chìm là anh giật
Đôi khi chỉ rung hờ, thậm chí lúc bất chợt nằm ngang
Anh đã giật vung mạng với tính toán tuyệt vời
và nụ cười hồn hậu
Bài ca của kẻ lần đầu chiến thắng
Bài ca qua trăm lần bão tố xanh với những chồi non
Bài ca của những nhà thơ khêu bấc đèn sáng
lấp lánh trong dạt dào biển cả
Bí ẩn của thiên nhiên anh là kẻ nắm bắt
Nên anh hát
Bài hát của người đi câu hy vọng trào lên muôn đợt sóng…
TRẦN HỮU PHIỆN
Màu xanh đất lửa
Không xa lắm, mà nay tôi mới đến
Với đồng đội tôi bên cửa biển này
Đêm - vầng trăng đỏ bầm bệt lửa
Ngày - gió Lào lồng lộn bụi đỏ bay…
Sau cơn bão, nhà tạm che tôn, giấy
Đất khát khao một chút gió lành,
- Ai chưa đến cứ tưởng rằng nơi ấy
Gió dịu dàng muôn thuở với màu xanh!
- Xin hãy nhớ: đất này là đất lửa
Biển mặn nồng và nắng gió luyện tôi
Vị chè chát, hạt tiêu nồng xé lưỡi
Rừng cao su dâng nhựa quý cho đời;
Những người lính sống bên cửa biển
Như dừa xanh, quen nắng gió mặn mòi
Nhận vào mình biết bao là dữ dội
Để xanh, mãi đời, đồng đội mến yêu ơi…
Cửa Tùng, 3-1986
Mái tóc bàn tay
Tặng Huyên
… Mỗi ngày thức đón bình minh
Là em chải mái tóc xanh mượt mà
Lược hồng gỡ rối đường tơ
Cho suôn sẻ nỗi đợi chờ trong em
Cho mềm thêm sợi tóc mềm
Cho bền chặt như tình duyên của mình…
Mỗi lần về được với em
Tay anh làm lược cài trên mái đầu
Chải đi mưa nắng dãi dầu
Dày thêm nỗi nhớ thương nhau những ngày
Em ngồi yên lặng, thơ ngây
Mà thương chiếc lược - bàn tay - con người
Xưa, nay mái tóc - cuộc đời
Vấn vương cả một biển trời thương yêu…
Anh đi lại nhớ những chiều
Khi sao sắp mọc, tiếng diều sắp thôi
Là sau khung cửa em ngồi
Gió lùa mái tóc, bồi hồi đợi ai…
1984
(SH23/01-87)