Thời của phim truyền hình
Phải nói rõ, đó là phim truyền hình nhiều tập. Không ít người gọi đây là mảnh đất màu mỡ, giúp nhiều người “lên đời”. Bây giờ, phim truyện truyền hình thường có độ dài 40, 50 tập, thậm chí trên trăm tập cũng là bình thường. Chỉ cần một vai chính hoặc thứ chính trong một phim, chắc chắn “cuộc sống thay đổi” với chiều tích cực. Tiền cát xê cũng có năm, bảy đường tính. Có hãng phim trả theo tập, có khi theo phân đoạn hoặc trả cho diễn viên theo tháng. Với diễn viên chính có tên tuổi, thường được trả từ 2,5 đến 5 triệu đồng/tập (45 phút). Giá trả cho phân đoạn cũng dao động từ 300.000 đến 500.000 đồng/phân đoạn.
Trên mặt bằng giá cả hiện nay, Hãng phim Chánh Phương là hãng có sự ưu đãi dành cho diễn viên. Dàn diễn viên chính, thứ chính trong phim được trả từ 30 triệu đến 50 triệu đồng/tháng và hợp đồng thường trên một năm làm việc. Nếu căn cứ vào cách trả ấy, một diễn viên tham gia một phim dài 50 tập, số tiền kiếm được từ việc đóng phim là không nhỏ. Sau khi ký hợp đồng làm việc với các diễn viên, họ được hãng Chánh Phương làm thẻ ATM. Cứ cuối tháng, hãng chuyển tiền vào thẻ. Vừa tránh được sự bớt xén tiền bạc (nếu có), vừa tế nhị để các diễn viên không ai biết cát xê của ai.
Không thể phủ nhận, với một số diễn viên, phim truyền hình dài tập giúp họ “lên đời”. Tăng Thanh Hà lần đầu đóng phim Dốc tình chưa có gì nổi bật và dĩ nhiên cũng chỉ nhận một mức cát xê khiêm tốn. Nhưng sau đó đến Bỗng dưng muốn khóc, cát xê cho cô đã tăng đến ngưỡng “đỉnh”. Kèm theo sự nổi tiếng nhờ phim truyền hình, Tăng Thanh Hà nhận được thêm nhiều hợp đồng quảng cáo. Bây giờ, cô là một trong số diễn viên nữ có cát xê cao nhất. Lương Mạnh Hải cũng nhờ phim truyền hình mà nổi tiếng và cát xê tăng nhanh. Người mẫu Phi Thanh Vân ngay khi ký hợp đồng tham gia Cô gái xấu xí cũng “tậu” được cho mình một chiếc Innova. Cũng nhờ Cô gái xấu xí, người mẫu-diễn viên Bình Minh mua được căn hộ cao cấp, sắm xe hơi; diễn viên Chi Bảo cũng đổi xe hơi mới. Bản thân đạo diễn Minh Chung cũng nhờ phim này mà anh thay xe cũ bằng chiếc Ford Escape cáu cạnh…
Nếu tính giá cát xê và tốc độ làm phim truyền hình hiện nay (2 ngày/tập), thì nghệ thuật đã thật sự nuôi sống được anh chị em nghệ sĩ. Phim truyền hình mang lại cho diễn viên không chỉ có danh mà còn có lợi. Một ngày, có gần chục đoàn phim trên trường quay, diễn viên nhiều người nhận cùng lúc 2, 3 phim và cát xê từ việc đóng phim đủ cho họ có một cuộc sống ung dung. Ai biết lo toan, theo năm tháng, cũng tích cóp được một tài sản đáng kể.
Đủ kiểu kiếm tiền
Một bộ phận khác cũng “sống khỏe” nhờ phim truyền hình, đó là những người chuyên vào vai viên quần chúng. Đoàn phim cần bao nhiêu quần chúng, họ cung cấp được tất. Từ già, trẻ, lớn bé với số lượng có khi lên đến hàng trăm người. Cứ theo thời giá hiện nay, một diễn viên quần chúng thường được trả từ 80.000 đến 100.000 đồng/ngày quay. Có lúc họ phải đến trường quay từ sáng sớm, ngồi chờ vật vã đến chiều tối mới tới lượt quay. Nhưng kết thúc cảnh quay, giá thực chi cho diễn viên quần chúng chỉ còn 50.000 đến 70.000 đồng/người/ngày. Với một vài diễn viên trong đoàn, sẽ có cách bị “cắt gọt” bớt tiền cát xê.
Về nguyên tắc, thay bối cảnh là thay phân đoạn, nhưng cách tính của nhiều đoàn phim làm cho tư nhân hiện nay, một cuộc nói chuyện từ trong nhà, ra phố, vào quán rồi quay lại nhà cũng chỉ được tính một phân đoạn? Ngoài dàn diễn viên chính phải được sự đồng ý nhất trí của cả nhà sản xuất và đạo diễn, số còn lại không chịu sự kiểm soát này, nên cũng là cơ hội “kiếm ăn” của một vài người. Muốn đóng phim hả? Phải biết điều. Chỉ cần xuất hiện trên màn ảnh, có một cái “cận cảnh” thế là phải “chung” tiền. Một bộ phận khác cũng sẵn sàng “đi đêm” với phó đạo diễn, với trợ lý đạo diễn để được vào phim. Dĩ nhiên, không có tiền cát xê, mà họ còn phải bỏ thêm tiền để được vai diễn.
Phim truyền hình nở rộ, đời sống của anh chị em nghệ sĩ, diễn viên được nâng cao. Cứ nhìn lớp nghệ sĩ trước, để thấy phim ảnh ngày nay đã mang lại cho diễn viên cả “danh” lẫn “lợi”. Thiết nghĩ, khi nhận một mức thù lao khá cao, thì cũng phải làm việc tương xứng. Đáng buồn là không phải ai cũng nghĩ được như vậy. Có diễn viên nhận cùng lúc 2, 3 phim. Chưa nói đến việc làm sao họ tư duy cho các vai của mình một cách sâu sắc, còn là việc anh ta chạy từ đoàn này sang đoàn khác khiến cho anh em đoàn phim dài cổ chờ.
Có nữ diễn viên, vốn xuất thân là người mẫu, tài năng chưa đến đâu, nhưng đã tự cho mình cái quyền “ra giá”. Cô đòi “cát xê em phải 6 triệu/tập”. Mặt bằng phim hiện nay chỉ có 180 triệu đồng/tập phim (45 phút), đó là giá do đài truyền hình đưa ra, còn thực chi dĩ nhiên sẽ còn thấp hơn. Khi ai đó đòi hỏi phần của mình phải cao hơn (để khẳng định đẳng cấp) thì sẽ có một ai khác phải bị giảm bớt chi phí. Hiện nay, phim ảnh Việt Nam chưa tạo ra ngôi sao, khán giả Việt Nam cũng chưa có thói quen xem phim vì có ngôi sao, nên bất cứ ai tự cho mình quyền đòi hỏi, đều là vô lý. Trong mặt bằng chung, đời sống anh em diễn viên đã dễ dàng hơn, sống được với nghề ấy là điều rất đáng mừng. Vấn đề còn lại, vẫn là thái độ lao động nghệ thuật nghiêm túc của diễn viên để góp phần cho ra những bộ phim truyền hình có chất lượng
Theo SGGP |