Nhạc và lời: NGUYỄN HOÀNG DƯƠNG
TRƯƠNG QUANG LỤC
Lần đầu tiên tôi quen biết nhạc sĩ Tôn Thất Lập là tại thành phố Hồ Chí Minh sau ngày thống nhất đất nước.
Nhạc: TÔN THẤT TOÀN
Thơ: NGUYỄN KHẮC THẠCH
Nhạc: Vĩnh Phúc
Lời thơ: Trần Hữu Nghiễm
Nhạc: Dũng kơ nia
Phỏng thơ: Trương Kiến Giang
DƯƠNG BÍCH HÀ
Miền núi phía Tây Bắc huyện Minh Hóa ở Quảng Bình có nhiều nhóm tộc người cùng sinh sống như nhóm người Mày, Rục, Sách, Mã Liềng, A Rem (gọi chung là tộc người Chứt), và tộc người Nguồn (trước kia gọi là người bản địa Kẻ Sạt, Kẻ Xét, Kẻ Trem, Kẻ Pôộc bộ Việt Thường, nước Văn Lang).
Nhạc và lời: LÊ PHƯỚC TIẾNG
Nhạc: LÊ HỒNG LĨNH
Phỏng thơ: A CHÂU
Nhạc: HỒ HOÀNG VINH
Thơ: NGUYỄN TIẾN LẬP
TRÀ AN
Người ta gọi Trịnh Công Sơn là Sứ giả tình yêu, Kẻ du ca về phận người, hay Người tình mọi thế hệ… nhưng có lẽ với tên gọi mà nhạc sĩ Văn Cao đặc biệt yêu mến dành tặng ông: “Con người thi ca” thì chức danh ấy phù hợp hơn cả.
Nhạc và lời: LƯƠNG VĂN NHÂN