Thơ
NHẬT THU
Lời biển phẫn uất
cuồng nộ từ những boong tàu
Chúng tôi - con cháu những tổ tiên nước Việt
đã hứng chịu bao cảnh tương tàn rớt lệ
những cuộc chiến tranh
những bàn tay dắt díu lìa đứt
trên những chuyến tàu Bắc Nam
Một nghìn năm, bản đồ lưu dấu, bao lần nhuộm máu
Trường Sa - Hoàng Sa
Mấy nghìn năm kiên cường bão táp
Thế hệ cha ông đã rực ngời
Những cọc nhọn Bạch Đằng Giang, những dòng sông uốn khúc
Đáy lặn xương khô, lời cha ông còn đó
Gió chẳng khuất ngàn, lưa thưa lau sậy bạc phơ
Chúng tôi, những lũ con thơ
Sống trong sự hiền lành
Hướng cội nguồn quê cha hương hỏa
Hướng cội nguồn đất mẹ hiển linh
Một tấc đất, một tấc nước đã trở thành thiêng liêng
Nay âm vang dậy sóng
Khi giặc Tàu bủa bóng
Đại dương rung lời sóng cuộn
Từ những trái tim - của chúng tôi - những người Việt Nam
Hỡi những bàn tay
Hãy nắm chặt, bóp nát âm mưu thiểm độc
Hãy đốt chúng đi - những lời xảo quyệt
Hãy diệt chúng đi - những ngụy biện tinh ranh
Hãy nắm chặt tay nhau và bước đi trên nền đất chính nghĩa
Diệt bất nhân - Thù cường bạo
đắp những bờ đê chính nghĩa
chặn kẻ thù xâm lược
Và chúng ta
Đã - Vẫn và Mãi sống trong đất nước
dậy sóng trải dài non sông như lũ cuốn
đánh đuổi bạo tàn