Chuyện rắn báo thù và giết đi đứa con trẻ mới đầy 6 tháng tuổi con của người đàn ông chuyên bắt và ăn thịt rắn được người dân làng An Truyền ( Thừa Thiên- Huế) bàn tán xôn xao.
Chuyện kể rằng từ ngày anh Đoàn Văn Qúy (quê ở làng An Truyền, xã Phú An, huyện Phú Vang, TT-Huế) bắt đầu làm nghề đánh bắt cá bằng xung điện, hễ cứ mỗi ngày ra đồng, anh đều bắt rắn về nhà làm thịt rồi cho cả nhà ăn. Ngày nào cũng vậy, ăn đến nỗi cả nhà khi nhắc đến thịt rắn ai cũng khiếp đảm. Một hôm, anh đang trên đường đi bắt rắn về nhà, thấy cặp rắn to như “thanh xà, bạch xà xuất” hiện trước cổng nhà. Thấy rắn lạ, cả nhà anh lấy đùi, lấy gậy gộc ra xua đuổi cả đôi rắn đi. Được một lúc, đôi rắn tự nhiên biến mất.
Kể từ ngày đôi “thanh xà, bạch xà” ngự trị chễm chệ trước cổng báo hiệu điềm dữ đến, trong đầu ông Qúy nghĩ đến câu thành ngữ, lẽ nào: “Cẩu xuất gia, xà nhập trạch”, điềm xấu lại đến? Cứ vào chập choạng tối, gia đình anh Qúy lại thấy con rắn học trò xuất hiện. Cứ đến nửa đêm thì nhiều loài rắn khác nhau lại bò về. Anh Qúy cho biết, công việc đánh bắt cá thường xuyên phải đi đêm, nhưng cứ nửa đêm khi đánh bắt cá về lại thấy rắn xuất hiện. Trong các loài rắn, rắn học trò tuy rất hiền, nhưng hễ có ai chọc giận rắn thì rắn sẽ cắn, mà đã cắn thì cắn đến chết.
Hết rắn học trò, đến rắn hổ mang cụt đuôi. Lần cụ rắn cụt đuôi xuất hiện gần đây nhất và được cả nhà ông Qúy chứng kiến nhất là vào tháng 9/2012. Chuyện kể rằng vào thời điểm đó trùng vào dịp rằm tháng 8/2012, khi cả nhà ông đang làm lễ cúng cô hồn. Đúng giờ hành lễ, ông Quý tiến đến thắp hương trên bàn thờ Phật thì bất giác rùng mình nhìn thấy con rắn đen, to bằng cổ chân, dài bằng khoảng 1m, có điều con rắn này lại cụt đuôi…nằm khoanh tròn chễm chệ dưới chân tượng Phật. Biết “ngài” về thăm nhà, ông Qúy vộ vàng thắp nhang, quỳ gối niệm Phật cầu cho rắn đừng hại người.
Ông Qúy nhớ lại: “Trong miệng tôi lúc đó vẫn còn nhớ câu: Nam mô đại từ đại bi Quan thế Âm bồ tát, Nam mô Phật, Nam mô Pháp, Nam mô Tăng, Nam mô cứu khổ cứu nạn quảng đại linh cảm bạch y Quan thế Âm Bồ Tát; …Thiên la thần, địa la thần, nhân ly nạn, nạn ly thân, thất thiết tai ương hóa vi trần”. Lúc bài kinh kết thúc, thì ông cũng không thấy rắn cụt đuôi đâu nữa. Sự việc này không chỉ ông Qúy nhìn thấy, mà cả nhiều người dân làng quang xóm ông nhìn thấy. Ông Nguyễn Đình Chúc, 87 tuổi, làng An Truyền xác nhận thêm: “Vì đứng gần bàn Phật nên tôi thấy rất rõ cụ rắn nằm khoanh tròn, đầu ngẩng cao rất chăm chú. Thiệt tình lúc đầu tôi có phần hoảng sợ, toan bỏ chạy thì ông Qúy vẫy tay lại, đừng làm rắn kinh động”. Cứ 3 ngày, rắn cụt đuôi lại ghé nhà một lần.
Đáng sợ nhất là vài hôm sau, trong lúc đang ngủ, nửa đêm đứa con thứ 3 trong gia đình anh bỗng hét đựng lên, khóc mãi không chịu nín, khóc cho đến sáng thì ngất đi rồi chết. “Sau khi đứa con thứ 3 chết, đứa con trai út lại nhác chơi (đau), nó cũng khóc giống như thằng thứ 3 rứa, hét đựng lên, khóc cả đêm, nhưng lần này tôi ra lấy hương thắp và khấn vài thì lại hết. Chừ hắn đã bình thường và đang học lớp 3 – Ông Qúy nhấn mạnh.
Nhiều sự việc trùng khớp kể từ ngày “xà nhập trạch”, ông Qúy đã đi mời các thầy bói, thầy pháp khắp nơi về cúng trừ tà, trừ tinh…lần này, thầy bói cao tay được mời từ tận xã Phú Thượng, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên – Huế. Thầy phán: “Việc oan hồn hồn hiện, sát sanh quá nhiều nên phải đền mạng, bây chừ, phải cúng đúng 1000 cây nhang, 1 kg trầm thơm xông khắp nhà làm lễ một đĩa xôi, 1 con gà, 3 ly rượu, 3 quả cau, 3600 áo binh(cả binh đen, binh màu), 1 bộ đồ thổ thần, 1 bộ Ngọc hoàng Thượng đế, 100 bao vàng, 100 bao bạc, 100 thỏi tiền…Qúa sợ hãi vì việc làm của mình, ông lập bàn thờ cúng rắn, xin được giết thịt gà, dê…làm mâm cỗ gần 7 triệu bạc với đầy đủ lễ vật để tạ lỗi với “thần” rắn.
Nói về chuyện tinh xà báo thù, ông Qúy cho biết, nguyên nhân cũng do tôi lúc đó giết rắn quá nhiều, nên bây giờ rắn vè báo thù để giết cả nhà tôi. Sau khi đứa con thứ 3 của tôi chết, con rắn cụt đuôi trông rất dữ tợn vẫn hàng tháng viếng về xung quang nhà, rồi bò qua bàn thờ nhà họ Đoàn của tôi như lăm le, tìm kiếm cơ hội báo thù tiếp. Cũng kể từ đó, ngày nào, giờ nào rảnh rỗi, tôi và cả vợ và các con cũng mua nhang thắp hương khấn vái, xin rắn đừng về nữa. Anh Qúy nhấn mạnh: “Có sao tôi nói vậy, sự thật là như thế, còn chuyện 2 con rắn xuất hiện ở cổng là tinh xà về báo mộng hay rắn do con tôi “hiện hồn” về thì tôi không biết”.
Chuyện ông Qúy giết rắn, mang rắn về làm thịt cho con cái và cả nhà ăn làm rắn tìm mò về nhà gây xôn xao cả xóm làng. Người thì cho đây là điềm dữ, nhưng có người lại quan niệm đó là điềm lành bởi năm đó, làng An Truyền năm đó bất ngờ được trúng mùa.
Kể tiếp giai thoại đậm chất liêu trai mà ông Qúy tỉ mỉ ghi chép lại, Ông Qúy nói: “Sau khi nhập trạch được 4 tuần, thì vào một đêm tối trời, mây đen từ đâu kéo về dày đặc, sấm chớp ầm ầm kèm theo trận mưa như trút nước. Cũng từ đêm đó, mọi người không thấy “thần” rắn cụt đuôi, đôi “thanh xà, bạch xà” đâu nữa”. Ông Qúy cho hay: “Câu chuyện xà nhập trạch xuất hiện cả 3 năm nay, bất kể người dân nào trong làng đều biết nằm lòng. Tung tích của 3 con rắn “thần” được người dân lí giải hết sức kì bí, có thể các “ngài” đã di chuyển sang các đồi núi lân cận ở các tỉnh Quảng Bình, Quảng Trị, Thanh Hóa. Sự biến mất đầy bí ẩn của 3 con rắn khiến gia đình ông quyết định lập bàn thờ để hàng đêm ông khấn vái, quỳ lạy van xin tha thứ tội lỗi đã gây ra. Cũng kể từ đó, ông Qúy bỏ nghề giết rắn, ăn thịt rắn mà chuyển sang làm gò hàn, ai thuê gì làm đó.
Những truyền thuyết về 3 con rắn chứa đầy những câu chuyện hư hơn thực. Những con rắn có thể có thực, nhưng rắn hiển linh về báo thù thì có thể bị gia đình và người dân thổi phồng lên, cũng có thể vì cái chết của đứa con quá bất đắc và đứa con út của ông Qúy đau đớn liên miên mà ông “nhìn gà hóa cáo”. Tuy nhiên, người làng An Truyền vẫn không thể nào quên, đây là ngôi làng có rất nhiều loài rắn tìm về trú ngụ nhất tỉnh Thừa Thiên – Huế. Và câu chuyện này lại được người dân làng đồn thổi, một đồn 10, mười đồn 100…là làng săn rắn, rắn báo thù. Ngay cả ông Qúy vẫn kể rất chi tiết chuyện “có một cặp rắn hổ mang” sau khi bị một người dân trong làng giết chết, con rắn còn lại đêm nào cũng về báo thù, dân làng An Truyền sợ đến nỗi hễ mỗi lần ở trong nhà hay ra đường trên đầu đều phải trết bùn, đội nón vì sợ bị rắn cắn trúng đầu.
Theo NGỌC TRÂN