Bút ký - Tản văn
Phù hư
15:15 | 08/05/2018

NGÔ ĐÌNH HẢI

Trên núi, có cây cỏ, chim muông. Có ngôi chùa nhỏ. Trong chùa có tượng Phật, có sư. Tất cũng có mõ chuông, tụng niệm. 

Phù hư
Minh họa: Nhím

Sớm mai, sư ngồi công phu dưới gốc cây lớn. Đêm chưa hết, ngày chưa lên. Sương nằm trên lá, đọng lại thành hạt, rơi xuống. Ngang qua sư, chợt dừng lại hỏi:

- Trái tim của đá ở đâu?

Sư đang tọa thiền. Không thấy, không nghe, không nói.

Sương lơ lững đợi. Rồi hạt khác nối tiếp, tuần tự theo nhau, thảy đều dừng lại hỏi. Âm thanh mỗi lúc mỗi lớn.

Sư mở bừng mắt, nhìn màn sương dầy đặc trước mặt, thở dài:

- Ở trong con người...

Sương nghe xong, cùng lao xuống đất, vỡ tan.

Một cơn gió thổi, chiếc lá vàng rời cành, lơ lững. Sư đưa tay đón, trên lá còn sương. Đem đặt lên phiến đá ướt đẫm những hạt sương khác gần đó. Rồi ngồi im lặng nghe đối đáp.

Sương hỏi:

- Trái tim của đá ở đâu?

Đá trả lời:

- Đá không có tim.

Lại hỏi:

- Sao đá có nước mắt?

- Không phải của đá, là của thiên hạ. Nước mắt thoạt nhìn giống nhau, nhưng nặng nhẹ, nhiều ít khác nhau...

- Khác chỗ nào?

Đá đáp:

- Nước mắt kẻ dưới thường nặng và nhiều, vì gần đất, dễ thấm. Bao nhiêu cũng không đủ. Nước mắt kẻ trên thường nhẹ và giả, nên khó chạm đất. Kẻ trên cao nữa thì không có nước mắt, như đá vậy.

- Không buồn vui gì sao?

- Lạnh, tối của đêm. Nóng, sáng của ngày. Buồn vui có thay đổi được gì đâu!

Đêm tan, ngày tới. Nắng lên. Sương lẳng lặng bốc hơi. Đá nhìn theo không từ giã.

Đã tới thời kinh sáng. Sư đứng dậy, cúi nhặt chiếc lá. Lá hỏi:

- Ly biệt là gì?

- Là lẽ tự nhiên của trời đất.

- Còn tịch mịch?

- Là lẽ tự nhiên của ta.

- Còn lẽ tự nhiên của lá?

- Lá sinh ra là để rụng.

Nói rồi mở tay. Trái tim sư không kịp suy nghĩ, rời khỏi lồng ngực, ra theo. Lá xoay vài vòng, đáp xuống đất, mang theo trái tim sư trên lưng.

Sư chậm rãi vào chùa.

Ánh sáng trèo dần lên phiến đá. Soi thấy tim loài người, đang lúc nhúc bò trên đó. Sợ hãi, chòi đạp lên nhau, tìm đường chui vào bên trong. Càng lúc càng đông.

Lẽ tự nhiên trốn biệt.

Phiến đá bật khóc, nước mắt không có. Chỉ có nỗi đau làm thành những vết nhăn hình trái tim.

Trái tim của đá.

N.Đ.H  
(SHSDB28/03-2018)



 

 

Các bài mới
Lập công (24/07/2023)
Hoa ở Huế (23/06/2023)
Thư cuối năm (31/03/2023)
Các bài đã đăng
Chìm (23/04/2018)
Khói (17/04/2018)
Chùm tản văn (26/03/2018)