LÊ HÀ
Cây hoa gạo bên phía cầu Dã Viên sáng nay bỗng thắp lửa đỏ cả một khung trời. Cái màu đỏ chói lòa như ngọn đuốc rực cháy giữa một bầu trời xanh thẳm tháng ba còn vươn mùi ẩm lạnh.
Sớm nay, lúc đứng nơi vọng lâu, ngắm nhìn mặt trời đỏ rực đang nhô lên từ phía bên kia thành phố, nghe cái rét miên man như đang chảy tràn trong làn gió nhẹ thơm nức mùi cỏ cây, và cả mùi sương trong vắt thanh lành mà thấy ban mai êm nhẹ như những sợi tơ giăng ngang mặt sông mùa cũ. Đợi tia nắng đầu tiên vàng ươm như hũ mật ai vừa đánh rơi xuống phố, phủ lên từng ngọn cây, lá cỏ xanh ngắt, bỗng thấy phố xá quanh mình không dưng lại bừng lên sự sống đến dịu kỳ.
Tháng 3, bầu trời xanh và trong văng vắt như được nhìn qua mảnh giấy màu ngày xưa bà vẫn hay gói từng chiếc bánh hạt sen thơm ngát ngày xuân. Chiếc bánh nhỏ xíu tròn xoe như hạt bi ve mà nhấm nháp ăn mãi chẳng hết. Chiếc vỏ bánh thì đủ màu, bao giờ cũng được giữ lại. Để một hôm nào đó, lại lấy ra vuốt ve và ngắm nghía bầu trời. Bầu trời tuổi thơ, bao giờ cũng đầy màu sắc, tựa như đang được nhìn qua chiếc vỏ kẹo bé xinh một thuở. Phố mùa này vẫn đang thay áo mới. Lá trút đầy trên phố cho những chồi xanh hé nụ ươm hoa. Những con đường vẫn còn nằm im nghe tiếng lá sang mùa, nên hoa phượng đỏ trời, bằng lăng tím rịm, hoàng yến vàng ươm hay muồng anh đào hồng tía vẫn còn chìm trong cơn mưa xuân lất phất, thật lâu nữa mới khoe khoang nhan sắc. Nên hoa gạo tháng ba kéo ngang quá phố bỗng được xôn xao đón chờ.
Tôi nhớ mãi cái màu đỏ rực giữa không gian cổ kính u trầm nơi cung An Định. Cây hoa gạo ở đó, năm nào cũng thắp lửa làm sáng bừng cả một góc khuôn viên. Giữa mùa hoa gạo đang trổ bông, bước chân thường hay lạc lối mà dạo quanh khu vườn nơi ấy. Vườn xuân đầy nắng mênh mang. Nắng rớt trên mái ngói cũ kỹ phủ màu rêu úa. Nắng chảy tràn trên những mảng tường vàng ươm cổ kính. Nắng thắp lửa trên đóa hoa gạo đốt cháy cái lạnh còn sót lại của ngày xuân. Những đóa hoa đỏ rực, nghiêng mình nằm trên lối cũ đầy rêu, tựa như tiếng thở dài thật nhẹ rớt trong thinh lặng. Tôi nhớ mãi dáng ai thướt tha trong tà áo trắng, làm duyên bên cội hoa rụng đầy những bông đỏ thắm, đôi môi chúm chím đỏ tựa cánh hoa gạo trên cành. Tháng ba, ngày trong xanh đầy nắng. Lũ chim về đậu trong vườn rúc rích hát ca. Tiếng chim trong veo như tiếng nắng rớt lạo xạo trên lối đi rải đầy những viên đá cuội, tựa như tiếng khúc khích cười của tuổi thơ ngây.
Mùa này, giữa những mảng xanh ngắt phủ đầy trên phố, thi thoảng lại bắt gặp những đốm lửa lập lòe rực đỏ giữa màu xanh. Giống như khi ngồi nơi Quan Tượng Đài giữa một chiều hoàng hôn đỏ rực, cây gạo già nơi đó cũng bung hoa đỏ thẳm, từng chùm hoa lộng lẫy như hằn in vào vệt đỏ phía trời xa. Hay lúc ngồi nhìn đàn bồ câu trắng nhảy nhót trong trong khuôn viên Trung tâm Văn hóa tỉnh, hoa gạo nơi đó rớt đầy thềm, đang u buồn nằm nghe cơn mưa vừa lướt ngang qua ẩm ướt.
Tôi có người bạn ở Kim Long, vào mùa hoa gạo, cô thường hay lang thang dạo quanh thành phố. Sau những thỏa thích ngắm nghía bầu trời đỏ rực màu hoa, cô lại nâng niu nhặt những đóa hoa gạo mang về. Đôi bàn tay khéo léo chỉ quen dùng cọ vậy mà có thể biến hoa gạo thành món ngon. Cái cảm giác lạ lẫm khi thưởng thức mọn lạ mà quen dễ khiến người ta có vô vàn cảm xúc. Giống như khi cô ngồi nơi bậc thềm Quan Tượng Đài, ngắm nghía những đóa hoa đỏ rực treo trên trời, lại không ngừng than thở: Hoa gì đã đẹp còn ăn ngon.
Tháng ba, hoa gạo đã bắt đầu rụng xuống những đóa đầu tiên. Tôi lại ngược về phía Kim Long làm khách nhà người quen cũ. Chỉ mong một hôm nào đó, trong bữa cơm chiều khi hoàng hôn phủ đỏ mặt sông trước nhà, lại lần nữa được nếm cái vị giòn sần sật lạ lẫm từ nhị đóa hoa rực rỡ.
Tháng ba, hoa lửa đã thắp trên bầu trời, rực rỡ đến nôn nao.
L.H
(TCSH44SDB/03-2022)