Trần Hoàng Vy - Trần Ngọc Trác - Hà Duy Phương
TRẦN HOÀNG VY
Mạ vẫn chưa về ngoài nớ
Lâu lắm mạ chưa về ngoài nớ
Một dạ theo chồng cách sáu mươi năm
Đêm nằm ngủ con nghe mạ mớ
Vườn ổi ngoại trồng chẳng ai viếng thăm!
Những dâu bể, bể dâu nhà ngoại
Mạ âm thầm nuốt nước mắt vào trong
Hễ nằm xuống mạ lại mơ về nớ
Đứng lên, nợ cơm áo cùng chồng.
Mạ nhớ qua cầu về Đông Ba
Mười hai nhịp và mười hai bến nước
Làm con gái theo chồng mạ bước
Núi trước tròn sau méo ở phía xa!
Mạ viếng chùa, mạ ra sân ga
Hồi chuông, còi tàu lòng như muối xát
Chánh điện khói nhang trầm ngào ngạt
Một toa tàu nhàu nhĩ mặt người xa…
Sáu mươi năm xa ba bốn bận về
Ngoại theo mây cuối dòng Hương
Nhà ở quê giờ lên phố
Mạ vơi đầy nhớ thương?
Phương Nam hoàng hôn, tóc mạ trắng
Gửi nỗi niềm xa xứ sóng cầm tay
Con nghe mạ khóc
Làm sao về kẻo mây trắng bay?…
TRẦN NGỌC TRÁC
Mẹ không còn nữa
Thế rồi bỗng chốc cuồng quay
Trời chang chang nắng lại bày mưa tuôn.
Nước mắt lã chã từng cơn
Trưa nay mẹ đã lên đường đi xa.
Thoắt trông trống hoác cửa nhà
Bóng gầy héo hắt cha già đơn côi.
Xóm làng ơi, nước non ơi!
Con không còn mẹ bỗng đời hoang mang.
Mẹ về chín suối mây ngàn
Đời con lụy cảnh cơ hàn đớn đau.
Trông ra cửa trước ngõ sau
Không còn dáng mẹ nhai trầu bên hiên.
Đất trời ơi, hỡi mẹ hiền!
Có hay tất cả nỗi niềm đắng cay.
Minh họa: NHÍM |
HÀ DUY PHƯƠNG
Thư gửi ba
Con mùa gió chướng thổi rát đời ba
Những lần trượt ngã tim ba bầm rách
Con lớn trong nông nỗi
Bất lực ngọt ngào
Bất lực đòn roi
Từ đó lòng ba hóa đá
Ba mươi tuổi con tìm lại mình trong những chuyến đi xa
Phong phanh nỗi buồn nơi thành phố lạ
Con viết tên ba trên bờ cát
Đêm nằm nhớ ba nghe biển nhớ mặt trời
Sự chọn lựa nào cũng dễ khiến chông chênh
Cần lắm thăng bằng cho lần quyết định cuối
Con ngủ ôm mặt trời lặn ngược
Nằm rất thăng bằng trong biển nhớ chông chênh
Ba ơi,
Mặt trời của con hay mặt trời của biển?
(SH282/08-12)