Như Quỳnh De Prelle - Hoàng Thúy - Phùng Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan - Nguyễn Ngọc Hạnh - Nguyên Tiêu - Nguyễn Bội Nhiên - Nguyễn Ngọc Hưng
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
Ngồi
ta ngồi lại bên nhau trong một buổi chiều
bên tách chocolate nóng
cho một vòng tay ấm
nhẹ nhàng
ngồi lại bên nhau khi quá xa và quá lâu
cho một cuộc gặp
tình cờ hay chủ ý
thì vẫn là gặp được nhau
ôm hôn
thì thào to nhỏ
ta nhìn thấy mặt nhau
đôi mắt của nhau qua những cọng kính khác màu
màu của số phận hay của nhịp điệu
ta tự hỏi và nhìn thấy
xung quanh tồn tại như sự tự nhiên tồn tại
dòng người qua
trôi như tự trôi
trên những đôi bàn chân hay những đôi cánh thiên thần
ta nhìn thấy những nụ cười xa lạ
những giọng nói khác nhau
ngôn ngữ khác nhau
trong đôi bàn tay ấm
trong cái ôm thật chặt
ngồi
ngồi
bên nhau
trong quá xa mà gần
HOÀNG THÚY
Từ một chỗ trống
ngôi nhà cài chùm hoa giấy
tím trên mái ngói
bốn ô cửa sắt hay người đàn bà ngồi chải tóc bằng mưa
buổi chiều giáp mặt dáng người thưa dần trên phố
khói mờ bên dòng Hương như dấu chân của con chim lẻ bạn
in giữa khoảng trời lưu lạc
quán cà phê lạ thừa một chỗ trống
ta quen ta trọn kiếp trong hình hài rỗng
ánh mắt nào thủy chung?
phía ngôi nhà tím
con chim ở đâu bay về đứng bên ô cửa sắt
sũng ướt
lẳng lặng nhìn người đàn bà bối tóc bằng mưa.
PHÙNG SƠN
Khi tôi hai mươi
Khi tôi hai mươi
Đất nước còn gian khổ
Chị tôi chạy chợ
cho tôi từng tấm áo
Tem phiếu nuôi tôi sống qua ngày
Và tôi vẽ lên điều ước vọng
Từ tuổi hai mươi ấy
Mẹ tôi nhìn tôi bất lực hao gầy
Cái hình hài của tôi
Là hiện thân của một thời chưa no đủ
Mẹ tôi buồn
Mẹ tôi khóc
Và tôi đã lau khô giọt nước mắt mẹ
Từ tuổi hai mươi ấy
Khi tôi hai mươi
Rạng sáng mùa Đông giá rét
Tôi đi
Cái tuổi hai mươi dẫn tôi đi
Không ngập ngừng không toan tính thiệt hơn
Tôi đi!
Lẽ thường tình tôi rất nhung nhớ
Cái tuổi yêu thương tràn ngập
Vấn vương bên đời
tôi đành bỏ lại
Có thể là tôi chưa hiểu được
Ngọn ngành của câu hát chia xa
Nhưng tôi hiểu đất nước đang cần
Và tôi lặng lẽ đi
Khi tôi hai mươi
Tôi đi !
Tôi đi tìm bóng dáng cuộc đời tôi.
NGÀN THƯƠNG
Tháng sáu mênh mang
Tháng sáu, không gian ngất ngưởng
Ngước lên, mây trắng bay về
Nụ cười trên môi xa vắng
Buổi chiều lắng xuống sơn khê
Mỗi ngày lòng như trống trải
Bạn xưa giờ cũng vắng dần
Nhớ nhau qua màng mưa xám
Thì thầm cùng tiếng sấm giông
Dáng em qua đường thủng thẳng
Bên hè phố cũ gầy hao
Tựa lưng nhắp từng giọt đắng
Mơ vòng tay ấm thuở nao
Khẽ hát bài ca ngày cũ
Cho mình vơi bớt cô đơn
Bên dòng Hương Giang, Thu chớm
Lăn tăn sóng gợn mơ màng
Khi không nghe đời yên tĩnh
Quyện vào tháng sáu mênh mang…
NGUYỄN LOAN
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
Ham chơi như tuổi nhỏ của tôi
Cứ tung tăng chạy nhảy khắp trời
Thích mơ mộng với sông
Thích nô đùa với gió...
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
Khi như hoa, như sóng nở bùng
Khi như dòng sông trắng, suối hồng
Lại có lúc vàng hoe hình đuôi ngựa
Những đám mây bay ngoài cửa sổ
CHIẾC PHI THUYỀN thuở bé của tôi ơi!
Lại về đây chở khát vọng lên trời
Khát vọng của một thời... sách vở...
Những đám mây bay ngoài cửa sổ...
NGUYỄN NGỌC HẠNH
Hội An
Cứ đến nơi này là chia tay em
Một ngã anh về, em thì dừng lại
Cả một thời dịu dàng con gái
Lại vận vào ngã ba Hội An
Cứ nhớ hoài từng đêm lang thang
Đứng chờ em lặng lẽ bên đường
Nhớ tà áo bay dịu mềm phố cổ
Bóng em xa rồi lòng còn đa mang
Phải chi em đừng ghé chùa Ông
Cứ đến ngã ba này rồi chia biệt
Mỗi chiều đi qua mỗi lần nuối tiếc
Mà sao vẫn mong đợi chiều về...
Hội An mình vừa phố vừa quê
Em đài các lại mặn mà thôn nữ
Nét ngây thơ hiền hòa cố xứ
Mái ngói cong soi bóng sông Hoài
Ngã ba này là bến sông xưa
Hồn phố cổ chứa trong tà áo đẹp
Bao năm rồi người xa biền biệt
Bóng trăng quê giữa phố vẫn rằm
Ngã ba này thuở ấy mù tăm
Giờ chỉ mỗi mình anh đứng đợi
Con đường nhỏ đã xa vời vợi
Cứ vận vào từng bước chân qua...
NGUYÊN TIÊU
Nốt lặng
Về nghe gió hú triền đê
Vùi trong cỏ lá nắng mề mệt loang
Vòm tre sẻ rít gọi đàn
Tiếng chiêm chiếp loãng mây ngàn ngừng trôi!
Lại về cõng nhớ lên đồi
Cánh sim tím ngát như lời yêu xưa
Về soi đáy giếng sau nhà
Thấy mình quyện bóng năm xa ngậm ngùi...
NGUYỄN BỘI NHIÊN
Tháng Sáu
Đêm ấy tôi mơ có đàn chim không về tổ
Từ cát trắng bay lên trong sóng sánh mặt trời
Đem tháng Sáu xôn xao dồn vào ngày Hạ chí
Tôi theo một người về bát ngát trùng khơi.
Tôi đã ở bên người bên tiếng sóng ầu ơi
Lòng như cánh buồm đi giữa ban mai bừng nở
Đón gió cả ôm giọng người trầm sâu đến ở
Gọi đàn chim xênh xang từ xanh thẳm quay về.
Trong những vườn cây xanh vang đầy nhịp cuốc
Hoa trái quê người từ ấy thầm lặng lớn khôn
Thương nỗi nhớ xui người thương hò hẹn người thương
Tháng Sáu gọi tôi về vượt hết sóng thời gian.
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Hát bên dòng sông chết
Nghiêng chiều sông chết ngẩn ngơ
Mơ về một thuở ngây thơ nước đầy
Cánh buồm lạc dấu chân mây
Bàn tay xoa ngực cát gầy nhói tim
Hò ơ… văng vẳng nổi chìm
Bóng chim tăm cá biết tìm nơi đâu
Thả vào sông phiến sỏi nâu
Sững sờ tiếng vọng khô, sâu dội về
Chốn xưa vẫn gió bộn bề
Sao dòng sông cũ tái tê không bờ
Chân còng chân cáy tuổi thơ
Lạc đâu trong ký ức mờ khói sương…
Ơi sông, ơi mẹ hiền thương
Tàn hơi kiệt nước vẫn trường cửu luôn
Tình quê như mạch suối nguồn
Mãi dào dạt, mãi trào tuôn ngọt ngào.
(TCSH329/07-2016)