Nhịp sống thơ
Trang thơ Lữ Thị Mai
09:20 | 25/11/2016

Ngoài chùm thơ gửi đến, tác giả Lữ Thị Mai không ghi thêm thông tin gì. Tuy vậy khi đọc thơ xong mới hay có lẽ cũng không cần giới thiệu gì nhiều; ngần ấy cũng đủ cho chúng ta thấy đó đích thực là con đường thi ca của một tác giả trẻ đang đi theo vết dấu của thủy thần…
S.H

 

Trang thơ Lữ Thị Mai

LỮ THỊ MAI

Những mùa hoa bên ngôi nhà hoang

Nở bình thản trong kiếp người chạng vạng
cô gái ấy đêm đêm trở giấc
khuôn mặt xa khơi vời vợi bão bùng


chẳng ai trông thấy nàng ngoài một người lính trẻ
anh đến nơi này xin những khóm hoa
máu đỏ chảy vào lòng biển mặn
con tàu đi không qua hải đăng


hoa đã nở tận cùng đất lạ
người lính cũng quên cả dấu chân mình
ngôi nhà hoang trên hòn đảo nhỏ
tưởng niệm bằng ngói cũ thềm rêu


người sống đến xin hoa kẻ khuất
kẻ khuất âm thầm thắp vệt bình minh
đêm bí ẩn như lời hò hẹn
khăn áo mềm hơn nếp biển xanh


đâu biết ai còn ai mất
hoa đảo xa là hoa của quê nhà
người mộng mị thấu ta từng tấc đất
nên mùa hoa cứ thế mặc nhiên buồn.



Mùa thu. cá chết

Đàn cá chết ngạt trong giấc mơ
nay nổi kín mặt hồ
đâu phải bây giờ
chúng ta mới bị bủa vây bởi muôn vàn nỗi sợ


ở cuộc triển lãm nọ
bộ xương cá túa ra thành những con đường
tận cùng là mũi nhọn
vừa xem vừa đau


buổi chiều nào đó bên nhau
mùa thu cạn đàn cá bơi ngược nước
lượn quanh từng ngôi mộ cổ
chớp mắt câu bóng người


trên bờ cỏ ai nghìn đời câu sóng

tình yêu và thù hận
gươm giáo và mỹ nhân
vết dấu thủy thần
đuôi cáo vờn chạng vạng…


lòng hồ ứ đầy bí mật
chẳng còn chỗ cho đàn cá ẩn mình
- trước lúc bị bức tử
chúng tôi muốn tìm cái chết đã lâu
vì dưới ánh mặt trời
không thể sống nổi trôi vất vưởng


câu chuyện này chỉ là giả thuyết
cho cuộc hồi sinh giấc mơ
khi bí mật ken dày mặt nước
khi người người nhìn nhau không chớp
cố tìm một câu trả lời.



Sinh nhật thứ n của Vũ

Lồng ngực Vũ chẳng có gì ngoài khói
và đỉnh núi mù xa
nơi Vũ hát đồng dao một mình
bỏ rơi những cuộc hẹn hò sóng sánh


sinh nhật này thứ bao nhiêu hở Vũ?
Vũ ngồi bên mẹ
mẹ thành trẻ con
bàn tay xoa lưng lòng mưa đổ


căn nhà âm u từng bậc buồn dẫn dụ
lụa mướt cơn mê da thịt nồng hương cũ
mỹ nữ về giữa đêm khuya khoắt
tự ngày Vũ gọt thủy tiên


rồi khói thuốc vẽ đường vào bệnh viện
vừa đau vừa mơ
phiên chợ đêm trăng trung du
chúng mình chờ ai ở đó


lồng ngực Vũ chẳng có gì ngoài khói
lênh loang vương vất kiếp người...




(TCSH333/11-2016)







 

Các bài mới
Các bài đã đăng