BẠCH DIỆP
Mỗi lần mặt trời lặn xuống
Tim đập nhanh như thể
Cuộc hẹn hò mùa thu đã chín
Hương đầm sườn đồi cỏ mơ
Chóp ngực căng áo mây thơ
Nhắm mắt là lời
Xanh non và mát ngọt
Tim đập nhanh như thể
Lạc vườn ủ men nước mắt
Hai bàn chân bíu sườn dốc
Trượt vào bóng tối những hàng cây
Trượt vào lời nguyền siết chặt
Rơi xuống cửa đêm đang mở
Rơi xuống cánh đồng chơ vơ...
Nàng đang hát hay là đang khóc nàng đang mơ hay nàng đang bay mưa ôm trán nàng nụ hôn rất nhẹ mưa tắm nàng thơm mát như đứa trẻ đứa trẻ trào nước mắt cửa rừng mở ra thơm mùi bánh rán cửa rừng mở ra nàng uống chung anh một tách trà cửa rừng đã mở nàng lùa đàn gia súc anh đợi nàng bên kia cánh đồng sao...
Mỗi lần mặt trời lặn xuống
Lặn xuống bên kia đồi
Nàng khó thở khi mặt trời lặn xuống
Người đi thật rồi....
Nhận diện
Ơ kìa hàng cây muối
Hỏi ta còn yêu không
Căn gác hiu hiu gió
Người lạ ngồi đăm đăm
Kia là bờ rào cũ
Hàng hiên chuyện vãn trầm ngâm
Chiều treo lời trăng gió
Gió cao mà buồn dâng dâng
Ngó lên giữa tầng xanh
Ta nghe những người yêu nhau than thở
Cafe phố tím chòng chành
Chiều đổ tầm phào lăn tăn
Phố bây chừ cũng lạ
Như cách người yêu ta
Ngày cũ mặt trời mùa hạ
Vọng buồn như giọng chuông xa
Ngày vừa găm thêm mảnh vỡ
Lên những lối về trống không
Dấu nào bầm đau vạt cỏ
Dấu nào vẩn nước mưa trong
Tình yêu hay thứ gì nhang nhác
Ta bỗng thành người dưng
Thả vòng khói lên trời và bước
Khoát tay ôi ngày thong dong!
(TCSH373/03-2020)