1. Buổi sáng đếch mặc áo đi giày ra đứng ngoài đường được vì đường lầy thụt quá những con đường tới nhà dân đều vậy cả lạ thay hình như bạn chưa một ngày làm quan chưa cả vào biên chế mà sao vườn nhà xác xơ như thể bận chuyện quan trường bay qua khoảng sân trước nhà nửa cánh chim một phần ba tiếng hót dăm cây hoàn ngọc chữa huyết áp tục gọi “cây khỉ ăn” hai bụi nửa trúc nửa tre và một chậu môn thục 2. vườn người ta có thứ gì mình có thứ đó nhưng có cái người ta không có mình có bạn cười cười chỉ tay vào chậu môn thục ôi người bạn thuỷ chung ngày kháng chiến không có cậu thì chúng ta cũng hết đường về bom đạn gặm nửa Trường Sơn vẫn chừa ra cây môn thục nuôi người một tiếng kêu khẽ từ đâu đó buổi sáng cuối năm Vĩ Dạ như trong rừng những lối mòn quanh quất 3. bạn vẽ Bồ Đề Đạt Ma với nụ cười Di Lặc 4. bây giờ sau 25 năm bạn vẫn tính ăn vào cây môn thục? 5. nắng chợt cười qua nách lá vú sữa rụng xuống ngày 25 tháng 12 năm 2000 một quả thối chủ và khách nhìn nhau: điềm lành? 16 - 1 - 2001
Có lẽ...
có lẽ qua song cửa hẹp gương mặt em gần hơn
anh đã bắt gặp một khoảng nắng trên đường ao rau muống nở những bông hoa trắng anh đã bắt gặp người đi qua vô tình không nghe họ nói về em khi mùa thu đến chậm
có lẽ qua song cửa hẹp nụ cười em bỗng diệu kỳ
những gì mong manh vụt cất tiếng
có lẽ qua song cửa hẹp 1975
Không đề
cho anh nói với em những lời hiền như lá long não đêm trôi dọc sông Hương
anh tin mình sẽ đi đến tận cùng
là nơi em ở là em nghe mưa gõ xuống lòng đêm rất mờ những câu hát chưa bao giờ chưa bao giờ hát cơn mơ một mình
một mình anh một mình anh 1976
(182/04-04) |