HUỲNH THÚY KIỀU
Đợi em ở phía phù sa
… rồi một ngày ta thảng thốt nhận ra nhau
khi bóng thời gian đổ xuống anh hơn nửa đời rêu phong đậm nhạt
cảm thức mùa
một ban mai xanh
tràn trề xanh
non tơ xanh khát vọng
luýnh quýnh bàn tay anh chưa kịp chạm lên mùa
chưa kịp chạm lên em
khi bình minh lóe lên tia nắng đầu ngày
như bừng dậy trong anh một hồn thơ tươi trẻ
dịu dàng em xối non tơ gội rửa
anh giấu vào đâu những nỗi niềm thinh lặng phía hư vô…?
tháng Tư ngỡ ngàng một sắc nhớ không tên
anh líu giọng gọi tên mùa
gọi tên em trong chập chờn cơn mộng ảo
anh ước thời gian cho tuổi mình vơi đi một nửa
như thể anh sẽ mềm trong tiếng dạ của em hơn
anh một mình trò chuyện với tháng Tư suông
với tay hoài mà miền em cứ mù xa thăm thẳm
nắng phương em ruộm vàng cả anh
màu vàng rất ấm
anh đếm tuổi mình trong dòng chảy bất tận của thời gian…
tháng Tư và mùa giữ lại chút dư âm
để anh nhốt hương em vào rộng dài nỗi nhớ
phù sa ơi anh đợi
ngày và đêm
và hạnh ngộ
anh tung hết vào chiều cái tê buốt phía chưa nhau…
Ban mai em
tan vào ban mai
nỗi nhớ chòng chành như khói
giấc mơ châu thổ
anh quáng quàng như đang thức dậy giữa sông Tiền sông Hậu
và em
tháng năm học trò tím lịm câu thơ
màu hoa lục bình nhắc anh khung trời mùa cũ
vành nón em che nghiêng
dập dềnh miền Tây - châu thổ
luống cuống xế, xàng… Ơi liu phạn!
anh nghe như rót mật vào lòng nhịp gõ song loan…
cơn mưa trái mùa rửa trôi mớ ký ức buồn
bài thơ viết cho em
nỗi nhớ đo bằng mông lung khoảng trời tơ nhện
anh và cúc họa mi đẫm trong hương thu trò chuyện
sóng sánh thời gian
tròn khuyết những nỗi niềm…
châu thổ - miền Tây và em
anh giữ cho riêng mình nửa đời thổn thức
tiếng gọi xa
nỗi nhớ xa
đến nụ hôn cũng đắn đo xa ngờ vực
bàn tay mềm anh chưa dám nắm chặt sợ em đau…
phù sa ơi phía nhớ có mấy màu?
anh muốn hòa vào em
tan vào ban mai
chòng chành như khói
anh cầm cây bẹo treo buồn vào đêm sương bổi hổi
đặt tay lên ngực mình anh mới thấy khuyết ban mai em
(TCSH388/06-2021)