BẠCH DIỆP
Điều không thể nói
Bạn biết
Khi nàng làm món bánh táo
Căn bếp nức mùi thơm
Sân thượng hoa hồng và hương thảo bốn mùa
Bạn biết
Đôi khi nàng cười lớn giữa đám bạn gái
Mỗi sáng cuối tuần phòng khách rộn ràng váy áo
Mặt trời lên phía bờ rào nhà nàng
Ai cũng biết
Phố nàng qua bên bờ sông thơm
Nắng xanh bốn mùa
Ríu rít chim câu đất lành đập cánh
Ai cũng biết
Những tấm hình nàng cười rất xinh
Mấy khi nàng khóc
Người ta nói
Cớ gì nàng khóc...
Khi vũ trụ say giấc
Nàng lục lọi chiếc chìa khóa duy nhất
Mở căn phòng bí mật
Bước chậm trong bóng tối
Ứa nước mắt vì mất ngủ
Ứa nước mắt vì chờ đợi
Một điều
Âm thầm không thể nói
Như một nhành diếp dại
Lã mềm chờ trăng.
Dưới những vì sao
Khoảng tối giữa chặng nghỉ của những câu đùa
Trượt ánh mắt trân trối của anh trên cổ tay em
Xa hơn một hàng rào
Một nhành cây chới với
Giờ đây hơi thở em bình thản
Dưới những vì sao
Giữa mơ và thật
Em giấu sự nín lặng trong bàn tay sấp
Lời không thể chạm
Như bàn chân đặt im trên mặt đất
Chúng ta đã đi xa quá xa và đến hồi trở lại
An toàn trong diễn ngôn hối hả
Như kiểu cứ cười lớn
Trong một đêm tiết trời thật đẹp
Sẽ khỏa lấp
Vệt xước những cọng cỏ khô trong mắt.
(TCSH392/10-2021)