Vũ Trần Anh Thư - Nguyên Như - Bùi Việt Phương - Đức Sơn - Trần Thị Tường Vy - Cao Nguyên Quyền - Lê Vi Thủy - Trần Văn Quyết - Nguyễn Trọng Lĩnh
VŨ TRẦN ANH THƯ
Tự khúc
Người đàn bà bên chiếc gương mùa thu
âu yếm vết chân chim
chiều tình tự
Người đàn bà lặng ngắm bờ môi
đâu nét son thời con gái
má hồng kia đã phai nhạt màu hoa
Đi qua chừng ấy thanh xuân
có thể nào vẹn nguyên sau tháng năm bồi lở
mắt thơ ngây giờ ánh nhìn sâu lắng
trong trẻo xưa hóa những nồng nàn
Và cuộc đời đã vơi nửa thời gian
em bất chợt giật mình quay nhìn lại
giọt nắng mờ phai rồi xuống lưng đồi
Hoàng hôn dần trôi
em chờ ai hôn lên vết chân chim nơi khóe mắt
đợi cơn gió chạm sóng hồ
dịu dàng đổ bóng vào thu
NGUYÊN NHƯ
Mẹ núi
Người bọc những vụn sương lửng trời
lom lom sảy sàng nắng ấm
Ban mai vừa chạm bàn chân
chân trái vội sải dài nương ngô sũng ướt
chân phải tìm vui lũ đất
Còng dốc
trong gùi
ăm ắp ngày thường
sõng soài trên mặn mặn cay cay
Chẳng hề sáu tay
làm sao kịp được mùa màng
chẳng hề ăn quả trăng treo
trán đâu thể sáng một lần
thương người ở gần
lo người ở xa
Này gánh nước ngược đồi ngược gió
làm lưng cong - dòng sông
làm chai sần - đất cát
Này cái ăn cái mặc
nước mắt xanh tươi rừng
mồ hôi thì mặn gió
gió mặn... mặn vào tim
Tháng năm vừa qua đã thành xa thẳm
bạc và nhăn
thầm thĩ
thầm thĩ
nói về...
BÙI VIỆT PHƯƠNG
Đánh đổi
Không đánh đổi tuổi mình cho lá rụng
Sao biết cây không già đi?
Ta còn vụng về, nên ta còn nhớ
Những gì quên, khéo đã thiên di.
Ai sẽ hát lên, chạm làn khói thuốc
Ai sẽ gặp nhau, ngẫu nhiên như mưa rơi
Bốn phía ồn ào, thế mà khuất mắt
Chỉ một tuổi mình lặng lẽ trông coi.
Trong khói bụi, cây phải cao thêm
Trong vội vã, đời bé lại
…Và, ai cũng sẽ già đi mê mải.
25/03/2022
ĐỨC SƠN
Hơi thở sông
Soi miền bóng nước
Ẩn dấu bài thơ vương ngọc, phủ bởi lớp không mờ
Thời gian trôi và trận lũ cuốn xô bờ(*)
Sừng sững trầm cắm cao ngọn đồi xứ sở
Nhé sông, đêm trăng ánh chiếu treo ngước tháp
Tiếng mái nhì, mái đẩy gợi tình chi!
Chuông tưới giăng sương xõa sóng…
Được tiếng kim tiền bên dòng nương bóng vỗ chao
Thiên Mụ thiêng liêng
Cho tâm khảm trao mềm mại đóa sen tươi thắm
Nương tựa sóng trắng, sóng xanh, sóng vàng
Triền trắng cánh cò
Dấu ấn vươn bay trên tháp cổ…
Đố ai biết chuông vọng, hay là tiếng chùa bay khắp
Ai đo dài rộng, nông sâu, vành vạnh cảm thấu
Lảnh lót ngọc ngà để ngọt tiếng thanh cao
Sông thở đẩy mái chèo con đò dong trời thiền bất hủ.
________________________
(*) Trận lũ lịch sử năm 1999, nước lũ sông Hương cuốn rất mạnh, đã làm sạt lở bờ taluy bên chùa Thiên Mụ - Cố đô Huế.
TRẦN THỊ TƯỜNG VY
Thiền hình như
- Có ai ở trong nhà không?
Tôi từ xa thẳm trở về đây
Chưa từng lỗi hẹn
Từ đêm trái đất tượng hình
- Không có ai…
Làm sao tiếng nói vẫn cất lên
Và âm thanh vẫn còn vọng lại
Những ngôi sao đã tắt lâu rồi
Ánh sáng còn nhớ về thăm
Trái đất bé bỏng vũ trụ mênh mông này
Ánh sáng linh hồn
Những tinh cầu đã vỡ
Không còn ai để trả lời
Câu hỏi là nguồn vĩnh cửu của tôi
Cây cỏ trăng sao lời giải đáp
CAO NGUYÊN QUYỀN
Khóc sông
(Nhớ ngày đi lính)
U u gió
Trườn buồn ngực buốt Sông Mã
“Khúc độc hành” lịm gầm bời bợt
Chậm xuôi...
Thời gian nén cuộn
Mế ráp những xanh rêu
Cóng tay vớt hoàng hôn
Gõ phàng(*) cha quây lưới
Cá lịm tăm về đâu
Măng sắn, dưa cà bữa khuya cõng nặng...
Độc Mộc theo dấu cũ
Đông về rồi!
Tóc lau xõa eo đồi
Làng Gầm người ngày ấy...?
Vào đêm
Âm u câu xường
Mế đem đánh vía
Lằng lôộc lếu lêu(**)
Trường Sơn gọi
Con đi...
_____________________
(*) Phàng: Thanh tre già, dụng cụ dùng để đuổi cá.
(**) Lằng lôộc lếu lêu: Lời mở đầu của bài ru Mường.
LÊ VI THỦY
Viết tiếp những câu chuyện
Vẫn là đôi mắt nâu của đứa trẻ Jrai
Giữa cánh đồng cháy nắng
Mái tóc cháy nắng
Làn da cháy nắng
Những khát vọng cháy nắng
Giữa gay gắt mùa hạ
Những cánh rừng chỉ còn trong ký ức
Tô đỏ cơn nứt nẻ
Đứa trẻ khóc
Giọt nước mắt chẳng thể thành sông
Khi cơn hạn hán kéo dài
Những con ong tìm mật cũng chẳng thấy hoa
Chỉ có những điều na ná
Xoay tròn nhịp sống
Nắng chang chang nắng
Em gái Jrai, đôi mắt nâu phố thị
Ươm trồng từng mầm cây
Trên đất bazan đã cỗi
Mơ về một cánh rừng
Rồi ngày mai thôi
Một màu xanh bạt ngàn núi đồi
Viết tiếp những câu chuyện cổ tích
Của một ngày hiện tại.
TRẦN VĂN QUYẾT
Còn đây mùi sương mai dịu nhẹ
Và hương xoan thơm trắng muốt bên đường
Như mùi hương của một thời thơ dại
Ngây ngất vô tư lăn lóc đầy ngày
Sáng mai vội vã trên đường muôn nẻo
Thấy mặt trời hồng đang khuấy động những hạt sương.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
Bí ẩn động Người xưa(1)
hóa giải huyền linh tiền sử
Gõ lên đá động vọng thanh âm cồng chiêng bản xứ
dưới mặt đất nâu lộ phát quang kim lóng lánh huyền cơ
Đồ đá, vỏ ốc, xương răng động vật, nồi vò nung nẫu tiếng
mộ cổ gìn giữ vẹn nguyên bộ xương người hóa màu thao thức
thầm thào ngôn ngữ nguyên thủy rồng tiên sinh nở đồng bào.
----------------
(1) Một trong những động ở Vườn quốc gia Cúc Phương.
(TCSH399/05-2022)