TRẦN VẠN GIÃ
Bức tranh cũ
Từ cánh cửa bước ra
Thấp thoáng bóng chiều qua ngõ
Và
Tôi theo gió đi xa
Em ở lại với cây cải ngồng tháng sáu
Dù một mai bông cải bay về trời
Cải có rơi hạt nào xuống miền đất hứa
Để mùa sau nẩy mầm
Hội tụ ngày vui
Từ cánh cửa bước ra
Tôi đi xa từ đó
Em lấy chồng em thành đàn bà
Và thuộc câu chúc tụng
Mẹ tròn con vuông
Ngày tôi trở về cỏ ven đường quê ngái ngủ
Trong sương đêm
Có con chim Quyên hót lời lẻ bạn
Dọc triền sông lặng lẽ
Nơi cánh cửa nhà em đã khép
Đèn nhà ai mờ ảo dưới trăng chiều.
Tụng ca
Con chim sẻ trong thành phố
Hộc miếng mồi nhiễm độc lúc hoàng hôn
Nó đã từng ca tụng thân xác
Bằng ngôn ngữ tình yêu
Nó đã đem lại sự dịu dàng nuôi thiên nhiên hùng vĩ
Con chim sẻ trong thành phố
Là tình yêu của chàng thi sĩ
Chối từ lời nó hót trong lồng
Những câu thơ của chàng thi sĩ
Đã nhào trộn trong âm khí nơi bụi chuối
Nơi bà mụ cắt rún chôn nhau
Nơi có lời thề không phản bội quê hương
Và chạy dọc theo những chuyến đi tìm ẩn số
Và có đáp từ
Bằng giao khúc
Của bức tranh màu xanh con chim sẻ
Gắn đêm trăng huyền ảo
Và
Rơi
Trong giọt sương khuya trên đồi Vọng Nguyệt.
(TCSH403/09-2022)