VŨ TUYẾT NHUNG
Đi tìm lại chai
Em rót vào chai những ngày hạnh phúc
Hai bóng trên đường chẳng rời nhau
Những tiếng hát thơm hoa sáng tối
Mặt trời cũng nở nụ cười tươi
Em rót vào chai những mùa bông may
Nhẫn cỏ với em như định mệnh
Lời hẹn không trăng ngỡ dao chém đá
Mắt cười của gió tưởng trăm năm
Em rót vào chai suối khiết tinh ủ mười tám mùa hoa trăng
Và giấc mơ thanh xuân con gái
Em rót vào chai những mùa hy vọng
Thời gian là xuân
Em tặng anh chiếc chai mình trân quý
Anh dùng rồi lại ném ra sông
Dáng anh khuất dần theo sóng nước
Trên thuyền tân hôn cô dâu mới đang cười
Sau bao đêm vịn bóng nâng mình dậy
Em tìm lại chai
trong tan loãng sóng đục sông đời
Bay đi bồ công anh
Hạt bồ công anh cuối cũng bay
Xòe tay em thả vào trong gió
Càng nắm chặt càng mất
Biết đâu buông mùa sau hoa lại về?
Đâu thể giữ mãi những cơn mê cổ tích
Khi thế giới thực đã vào đông
Hoặc tàn dần trong vùng ký ức
Hoặc xé thân vượt gió tái sinh mùa
Bay đi bồ công anh! Hãy vùi mình vào đất
Và toác mình cho mầm sống bật lên
Sau đau buốt những trải nghiệm đá sỏi
Những khô cằn tăm tối sẽ màu xanh
Em cũng bay qua thế giới của anh
Vá lại mình bằng tháng năm rách nát
Những mảnh hẹn thề hóa thành dao sắc
Băm mãi rồi cũng phải ngừng thôi
Cơn gió anh quần xéo hoa đời
Bông bồ công anh nhớ thương cuối cùng cũng rũ
Những hạt yêu tin xác xơ vấp đá
Hạt cuối cùng thời gian đã bung xanh
Và sẽ nở hoa vào mùa không anh
(TCSH404/10-2022)