TRẦN THIÊN AN
Ở ngã tư phố Hàng Bông - Hà Nội của tôi, nơi bên kia đường là phố Phủ Doãn, có một người xe ôm luôn đứng chờ khách và thỉnh thoảng lại mỉm cười bâng quơ. Anh ta thường chở tôi đi uống rượu và đón tôi về sau cuộc rượu. Dần dà, nên chúng tôi thân quen. Dần dà, ngẫu hứng, anh nhắn vào điện thoại tôi một bài thơ ngắn. Tôi đọc thấy ổn nên mới chờ lúc rảnh rỗi tìm hiểu về anh ta. Hóa ra, lại biết thêm một thế giới riêng rất đáng để chia sẻ. |
TRẦN THIÊN AN
Mưa chiều phố cổ
Mưa chiều phố cổ bao nhiêu nước
Mặc khách, tao nhân cất bước chưa?
Ai mong có một chiều mưa ướt
Đi vội vàng đi… lướt thướt xưa
Thức
Thức thì giác ngộ giác tha
Tỉnh từ tiềm thức tỉnh ra một đời
Trí tri ngồ ngộ vui cười
Tam tài tam muội mà xuôi bến bờ
Huế xa
Có người bảo Huế xa xa lắm
Nhưng Huế trong tôi mãi mãi gần
Nhạt áo trường chinh mờ năm tháng
Mơ một mùa xuân… Huế tri ân
Hành trình
Hành trình về biển không vội vã
Dẫu đại dương bao dặm bước đường cùng
Vị mặn môi ai?
Cứ khoan thai để ngày mai đón đợi
Những ngọt lành sâu thẳm trái tim
Dẫu có vội cứ từ từ hãy vội
Tháng năm còn nhiều… giọt mặn đại dương
(TCSH409/03-2023)