Trần Quốc Toàn - Trần Tịnh Yên - Lê Anh Hoài - Trần Dzạ Lữ - Hoàng Vũ Thuật - Mai Văn Hoan - Thai Sắc - Thy Nguyên - Nguyễn Việt Chiến - Nguyễn Hữu Quý - Triệu Nguyên Phong - Hoàng Thụy Anh
TRẦN QUỐC TOÀN
Những ngày giáp Tết
Chiếc lá cuối cùng của mùa đông
vừa trút xuống nơi đất ấm
khi tia nắng đầu tiên tháng Chạp
chào đời trên nụ cúc đại đóa.
Giỏ xách của mẹ đầy đặn hơn
trái cây, bánh kẹo, nhang thơm, bộ đồ cúng đưa ông Táo
và ý nghĩ về mùa xuân sắp sửa qua ngõ
nhà ai đang mở nhạc
“Em đã thấy mùa xuân chưa”.
Những cành cây dọc đường đâm chồi nảy lộc
trên đó rất vui
tiếng chim én, chim dồng dộc, chào mào, sáo đá
mây trắng bay về phía cánh đồng xa...
Những ngày giáp Tết
người thợ may mở cửa giao bộ quần áo mới cho vị khách cuối cùng
rồi nhóm lửa bắc nồi bánh chưng bánh tét
nhìn pháo giao thừa mà nhẹ cả đôi tay...
Những ngày giáp Tết
thị trấn những chuyến xe chất đầy những chậu hoa,
lay ơn, thược dược, mai giảo, và nhiều loài hoa khác
đôi mắt chủ vườn đang mơ đêm giao thừa
trở về nhà khi đã bán hết những chậu hoa.
TRẦN TỊNH YÊN
Xuân thì
Xoan chưa rụng hết
người giặt yếm quay về
đánh rơi câu hát bèo dạt trên bến đò cuối năm
tôi đi mang theo tiếng nứt vỡ của hạt mùa
tháng mười hai leng keng chuông mưa
những lá dừa đêm thơm ngát
Mùa chim bay suốt đường gió
sâm cầm ngậm nước bay đi rửa sạch sớm mai
và gác chuông nhà thờ
những bông lau bay ngang mái nhà ngói nâu ngoài chiêm trũng
mùa nước thơm phù sa
mộng thấy em trên đồi xanh lam chờ mưa qua làng
Gởi áo khăn vào gió
có một thị trấn quay về gặm nhấm mùi đám đông ở một quán ngô
ngang trời hoa đào đang thụ phấn
ngày treo một giọt mưa phùn
đâu đó bước chân ai về trong tĩnh lặng
nghe gió cũ trên chùm đậu biếc
mùi trà xanh trên môi em vừa ghé ngang
Giữa tơ trời buổi ấy
ếch nghiêng đầu gọi xuân...
LÊ ANH HOÀI
Bàn tay nào tìm nhau
em hẹn từ xuân nay đến thu xưa
tôi từ miền tương lai nhìn mình quá vãng
nhập nhòa mùa
nhập nhòa mưa nắng
những mênh mang rộng mở đến nao lòng
tôi vẫn biết xứ này mây trắng lắm
những hân hoan hay cuồng nộ cũng qua rồi
tôi vẫn biết xứ này nhiều cay đắng
sáng sớm
tôi thấy Đức Phật giữa chợ hoa xuân
cơn mưa nào giải thoát
cơn gió nào thanh lọc tâm hồn
bàn tay nào tìm nhau
TRẦN DZẠ LỮ
Thơ viết chiều cuối năm gửi mẹ
Nhiều năm mê mải bóng hồng
Lại quên dáng mẹ bên dòng sông Hương
Vai gầy một nắng hai sương
Nuôi con khôn lớn trong bươn bả sầu
Lưng dài con được gì đâu
Tha phương để thổi chiêm bao trở về!
Một mình một bóng sắt se
Một ly độc ẩm, một quê xa vời…
Hồi tâm đòi đoạn - tôi ơi
Còi tàu giục, rớt bóng người qua gương!
Nhiều năm, thưa mẹ đời con
Vẫn thương hương bưởi, thơm lòng hương ngâu…
HOÀNG VŨ THUẬT
Điệu xuân
Mưa xuân líu lưỡi. Trên đồi
nét xuân điểm xuyết. Mắt người & cây
chỉ cần thắt lại. Sợi dây
tình yêu ngày ấy sẽ đầy lá xanh
bông hoa hằng vĩnh. Bức tranh
bao nhiêu cánh mở trong ngần hôm nao
cho dù đất rộng trời cao
ô nhìn kìa. Tuyệt làm sao. Dịu dàng
mơ hồ sương đổ. Mênh mang
thơm hương của gió. Điệu đàng của mây
hổn hà nhịp thở đâu đây
tan trong da thịt. Làm say chiều vàng.
MAI VĂN HOAN
Độc sắc
Chiếc bình hoa tôi cắm
Chỉ một nhành cúc thôi
Màu hoa như màu nắng
Những chiều vàng xa xôi
Pha trong màu nắng ấy
Một chút gì trang nghiêm
Một chút gì lãng mạn
Một chút gì khó quên
Chẳng dễ dàng nắm bắt
Cái màu nắng ấy đâu
Tôi nhìn không chán mắt
Dẫu hoa chỉ một màu!
THAI SẮC
Về xứ
Về xứ gặp lại mùa xuân
Vẫn quen như thuở tần ngần đi xa
Vẫn mùa cải cúc đơm hoa
Vẫn bầy én liệng la đà mặt sông
Về xứ gặp lại cánh đồng
Ra Giêng rơm rạ ủ trong ngõ hiền
Cuốc liềm xếp chật hàng hiên
Mưa xuân giăng mắc man miên bến mờ
Về xứ gặp nhện chăng tơ
Góc giường vắng mẹ đến giờ còn đau
Mùa xuân trước mùa xuân sau
Mãi còn lời mẹ ru sau bóng đời
THY NGUYÊN
Tiếng xuân
Đêm ắng lặng
Tiếng chuông băng mình lên một ngả trời
Thả tràng hạt của bà đu về nhịp gõ
Mưa bụi bay ghé tìm ô cửa
Đựng vóc xuân thiêm thiếp giọt sương.
Chớp bể tháng năm dài như lối sỏi
Dìu dặt cố hương mải miết ngợp thương
Nhớ mẹ những đêm gầy nhung lụa
Nhớ cha những đọt sắn rải lời.
Bây giờ vóc xuân cao vọi
Xiêm áo ai cài sau mắt lá thì thầm
Em vấn khăn vò men rượu ủ
Tơ trời vòng từ đông trước bắc sang.
Cuối vườn con dế trốn mình hạnh phúc
Lòa xòa tóc xuân che cành khẳng khiu
Thoảng hương mùi đêm ba mươi mẹ tắm
Như giặt tẩy lòng mình cha đốt thuốc lặng thinh.
Tiếng lộc xuân cựa mình bóc vỏ
Tiếng sương chờ bẫy ngọt quả lành
Tiếng ngày xưa lanh canh rạn nở
Vũ hội ngự đỉnh ấm lại ngôi nhà.
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
Làng bên kia Trung Hà
Đê ở tận ven làng
Mà sông mãi ngoài xa
Không thấy triều thấy sóng
Làng bên kia Trung Hà.
Tiếng bò chiều trên bãi
Sông lững thững về đâu
Tiếng chiều lăn chậm chậm
Trên những bánh xe trâu
Những thân ngô vừa cắt
Còn tươi mùi đất sông
Em bó chiều thành gió
Tất bật gánh qua đồng
Lá ngô thôi xào xạc
Một đời sông lở, bồi
Mỡ màu thì ở lại
Còn nước sông về xuôi
Một thoáng làng trong khói
Bếp chiều nhà ai đang
Nhóm lên mùi thôn ổ
Cổ xưa dưới tre làng
Chiều cuối năm sông vắng
Gặp sông bỗng nhớ về
Mùa cỏ may năm ấy
Em xa rồi như quê
NGUYỄN HỮU QUÝ
Hồng
Đừng rơi nữa những giọt sương làm em buồn
hồng thơm đêm qua đêm nay còn thơm
hoa rụng vào giấc mơ của kẻ cô đơn
đang thơm mùi em
Những cánh hoa chẵn, những cánh hoa lẻ xếp trên bàn tay tảo tần
không thuộc về anh nhưng vẫn đầy yêu dấu trong anh
rung rung như những câu thơ
gọi tên hồng
Không thuộc về nhau nhưng ta thuộc về thơ
mùi hương của em, con chữ của anh tự tìm đến nhau như đã được ủy nhiệm
anh tin thế khi những cánh hoa im lặng
cho hồng cất líu lo
Lại thêm một mùa đông đến
anh ngắm bàn tay chưa được nắm bao giờ
thầm bảo, hồng ơi đừng buồn nữa
có những giọt sương an ủi chúng mình rồi
Và mùa xuân về gọi một chuyến ra khơi...
TRIỆU NGUYÊN PHONG
Xuân về em chưa về tới
Thế là mùa đông lạnh vắng
Mưa dầm mây duỗi xa bay
Nắng xuân nứt mầm nảy lộc
Hương tình một đóa kiêu sa
Xuân về em chưa kịp tới
Mắt chằm vá vạt mù giăng
Chén trà dậy hương đắng ngọt
Vị đời tận hưởng mùi say
Bước xuân mưa chìm trong phố
Tóc người vương áo vai xa
Ta ngồi đợi tình... xa vắng
Mây trời xanh nhớ quên ta
Lã sông xuôi về tìm nhớ
Sương giăng như dải lụa mềm
Chạm vào đêm đầy ẩn mật
Đượm tình sông đắm nồng say.
HOÀNG THỤY ANH
Mùi tháng Giêng
ôm giá rét trong mây
tôi đuổi theo luống cày
hơi thở bềnh bồng tỏa mùi bùn non
gió lật ngày cũ
gieo thềm nhà ngân khúc tháng Giêng
sương biếc tràn ly rượu trắng
mùa chạy dọc trên sóng lưng
bầy chim líu ríu bay cao hơn
cánh đồng vun lên như nong hoa đầy ắp
như buổi đầu cô dâu về nhà chồng
làng cho tôi nhiều thêm ký ức
bàn tay thao thức
bốn ngàn năm sau xây tổ vuông tròn.
(TCSH420/02-2024)