THY NGUYÊN
Viết khi con mười sáu
Tháng bảy. Trăng quên rọi tường ngõ nhà mình
Mẹ vớt vội vàng an nhiên bất định
Con và em xa mẹ một vòng ôm chặt
Giấc ngủ muộn. Mẹ nghĩ về bát canh thiếu bàn tay cha.
Con mười sáu hỏi câu gì cũng một nửa
Nửa gửi về đâu mẹ biết rồi quay đi
Mẹ cúi đầu chào những ăn năn đã gẫy
Mẹ cúi đầu chào những đêm mọc rễ trở trăn.
Tháng bảy. Hơi nước còn mong manh
Cơn mưa ru ngoan bốn bức tường xám lạnh
Con gối đầu cuốn sách tháng bảy
Ghi tên con vào cuốn sách đời mẹ an nhiên.
Tháng bảy. Trăm lượng mưa rơi cuối vồng vườn
Mẹ ôm con cách một vòng ôm biển rộng
Mẹ mơ ước mỗi sáng được chải tóc con mềm mượt
Ngắm con cười trong giấc mơ ngoan.
Chào cô gái tháng bảy nở mùa lược gương...
Ngày mai chị tái hôn
Bao hạt mưa
Nhân gian chọn dột về một hướng
Ướt tiếng dế vườn khuya
Ướt phía gối mẹ nằm.
Ngày mai chị tái hôn
Những cây cầu chạm đời Tô Thị
Cong queo bật rễ
Khắp ngả đường trơn
Vụn gằn hắt cũ
Táp bậc thềm rối quanh.
Ngày mai chị tái hôn
Cứ nghĩ gầu hớt giếng chua cần năm tháng gạn lành
Cơm canh chị dâng cuối ngày bọc vàn hiếu thảo
Hôm chị lược gương sửa soạn
Cha ngồi giữa sân quệt ngang mày mắt.
Tháng bảy
Cây nhãn già đổi mùa thưa thớt
Ngón tay khuya cha lần rượu cuối giường
Bậc thềm nhà mình đóng đinh nỗi nhớ
Mẹ ấp tay phải vào tay trái khóc ngang.
Tháng bảy
Trời đã kịp thương đâu mà tơ hồng vội thế
Se những tháng năm góa bụa vào ngăn
Ngày mai chị tái hôn
Cơn mưa nhớ bơi ngược
Ướt phía em thôi
Khô hướng chị đi…
Xa xăm quá gửi cầu xin vào núi
Trổ cùng cây
Cùng gió
Cùng mây.
Gửi bức tường
mái hiên
Con dốc.
Gửi người khâu lành vết đứt mới khô…
Trăm hiu hắt
Trăm lời thương
Buộc kín
Khoảng trống thưa
Lễnh loãng vỗ đau
Mưa dẫu sa
Nắng dẫu gầy
Nhà mình góc nhớ nở thương kín vườn…
(TCSH426/08-2024)