HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Con thấy má về trên đồi linh hương
Má phơi chiếc trăng
Vàng mùa cũ..
Lấp lánh vết ao xưa nhà mình
Má về từ khi nào
Có phải theo tiếng hát ru của lá
Má ơi...
Con muốn được má ôm con
Và hôn lên trán
Ngoài kia gió dịu dàng trôi
Bên sông
Tinh khôi miền sen trắng
Những đốm nắng tỏa hương
Má có chạm vào không
Con nghe rưng xanh mưa biếc
Lúa ngoài đồng đã trổ
Thơm vết sóng khỏa tay đã xưa
Thơm mùi tóc má
Chấm vào khoảng lặng
Vườn cau
Bên kia giấc mơ
Vừa trắng xóa những vị khúc giao mùa
Thoang thoảng rơi
Mưa nguyệt quế
Cơn ngâu trôi qua giác mạc của gió
Loài bướm tái sinh
Từ chiếc kén đẫm xanh
Con chìm vào giấc mơ quê quán
Giọt phù sa ngoài bãi sông xưa
Lặng lẽ cựa mình
Tách vỡ câu chuyện mùa hạ
Con dúi mình vào lòng cỏ
Nghe mùi rạ rơm thơm
Vàng lên khói nắng
Mùa hạc trắng
Những cánh mây bay đi
Gọi nghìn xưa
Con thấy má về
Trên đồi linh hương...
Triền chiều trôi trong giấc tím
Cánh gió xanh
Em cắm vào chiếc lọ thời gian
Nhánh gió chiều xanh biếc
Những đôi cánh bay về phía Hoàng thành
Chạm bóng mây nghiêng dáng lụa
Lặng nghe mưa Huế tím đầy vai
Mắt người xanh dòng Hương như hát
Về thắp lên nhánh sông khắc khoải
Mùa lam mưa bay hoa khói
Gọi nghìn cánh gió linh hương
Đêm nay trôi về triều mộng
Nghe những chùm hoa sóng bay
Trổ lên tím biếc giấc mơ
Em về khỏa vào sóng
Dòng Hương đẫm mưa trăng
Trong vô vàn mê khúc ngũ âm
Huế trôi vào đêm niệm thoại
Ta nghe mưa linh hương bay
Lặng nghe loài sen xanh trổ
Ta lạc giữa kinh kỳ mùa gió tím
Trôi về ký ức mơ hồ
Lặng nghe những triền mưa Huế
Mưa xanh như khói mưa rơi buốt mặt đền đài
Những hồi chuông vàng như mộng
Trổ lên nghìn đóa diệu hương…
(TCSH428/10-2024)