Nhịp sống thơ
Chùm thơ Lệ Hằng
08:45 | 05/09/2025


LỆ HẰNG

Chùm thơ Lệ Hằng
Ảnh: tư liệu

Bài thơ thứ nhất

Ngày mai
ngày mai con sẽ viết bài thơ thứ nhất
tôi nói trên vai ba
khi ba cõng tôi qua buổi chiều bi ve xanh đỏ
đường bờ ruộng chia hoàng hôn thành thửa
nắng chia từng giọt vàng thơ
ô ăn quan
 chuồn chuồn tập chơi trên đám ruộng
bùn nâu mạ nõn
tôi còn nghĩ về bài thơ thứ nhất.

Chẳng phải con đã có rồi sao, ba nói
bài thơ thứ nhất có hình chiếc nón
mẹ che nghiêng cả mặt trời
con chạy lon ton
chiếc nón nhấp nhô bờ tre hóp
tóp mỡ hành khô bánh bèo bánh nậm
giỏ xách rổn rảng
mẹ mang chợ về trong tiếng lanh canh
lồng ngực con vừa tròn gian bếp
con trốn vào nón mẹ nằm mơ
 con có bài thơ thứ nhất
khi con nói với ba
chiếc nón thênh thang như một mái nhà.

Chẳng phải con đã có rồi sao, ba nói
bài thơ thứ nhất là âm thanh sau thớ vỏ bạch đàn
con bửa củi ngày đêm cặm cụi
 huyền thoại lên thớ gỗ màu tro
huyền thoại già như bàn tay của cố
 âm thanh cất lên từ khoảng trắng
 có bài thơ thứ nhất
khi con nói với ba rằng con đã biết
một cổ tích sau lớp vỏ sần sùi.

Chẳng phải con đã có rồi sao,
bài thơ thứ nhất là mùi thơm của giấy
trang vở ô li
lần đầu tiên con biết
điều kỳ diệu chạy trên từng dòng kẻ
con ghi âm tiếng mẹ đẻ của mình
 vầng trăng ngủ dưới đáy khe xa
 tương lai ngủ dưới một mái nhà
 có bài thơ thứ nhất
khi con nói với ba
trang giấy thơm như một cánh rừng già.

Chẳng phải con đã có rồi sao
bài thơ thứ nhất là vị hăng của nắng
nếm nghe mằn mặn
tóc con rơm rạ mùa hè
 cánh đồng ướt đẫm lưng ba
 giấc trưa giòn giòn lúa khén
 bài thơ từ ấy chào đời
khi con nói với ba con đã biết mồ hôi không được ngọt.

Chẳng phải con đã có rồi sao
bài thơ thứ nhất là buổi chiều xót xáy
con chạy trên cánh đồng
 con cứ chạy
đừng ngoảnh lại tìm
bài thơ thứ nhất
căn cước làm người
đã viết sẵn trong tim.


Vườn ươm mùa thu

 gái nhỏ mặc chiếc đầm vàng nhảy lò cò dưới tán cây
Thi thoảng dừng lại nhặt một mảnh vỡ tiếng ve chiều hạ biếc
Cất vào trong trí nhớ
Mỉm cười nghĩ ngợi
“Giá một lần thành con ve nhỏ
Trên trái mùa hè
Treo ngược màu xanh.”

Đang lúc say sưa
Cuộn tròn trong nếp nghĩ
Đôi chân mộng mơ nhảy khỏi vòng tròn mình đã vạch
Chạm phải mùa hè, chiều nhòe nhoẹt mưa
Mưa trên đầu cô bé
Nhòe nhoẹt tóc
Mưa trên tàng cây khóc
Nhòe nhoẹt những bông hoa đang lớn
Nhòe nhoẹt xác hoa phai
 bé vẽ lại những bông hoa đã mất
Rèm mi cong ướt trĩu một hoàng hôn
Nhưng chẳng giống, chẳng bao giờ giống nữa
Những bông hoa chỉ đến một lần
Như tuổi trẻ.

 bé đó là em ngày anh đến
Anh không mỉm cười không một lời an ủi
Anh chỉ nói hãy là một bông hoa
Dưới tán bốn mùa.
Em đi qua miền đất nơi mùa hè bỏ lại
Sống cạn
Những buổi chiều màu xám vắt ngang khung cửa nhỏ
Chỉ còn xác mùa hè trên đôi tay vụn vỡ
Đã đi rồi, cô bé đã đi rồi
 bé mặc chiếc đầm vàng nhảy lò cò dưới tán cây không bao giờ
về lại nữa
Em chôn cất con ve nhỏ của mình.

Anh nói đừng tiếc những bông hoa đã mất
Hãy ươm mùa hoa mới trên mảnh đất trống mùa thu.

(TCSH438/08-2025)

 

 

Các bài đã đăng
Tổ quốc (01/09/2025)