Nhịp sống thơ
Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Tiến
09:20 | 25/05/2010
NGUYỄN VĨNH TIẾNGiấc mơ cuối
Chùm thơ Nguyễn Vĩnh Tiến
Ảnh: Internet

Tôi đã có những giấc mơ vui,
                                    giống như thiên đường,
                                    những sự nhấc bổng quyến rũ.
Lẫn vào ngày và đêm còn đầy những giấc mơ buồn, ác,
                                    giống như địa ngục,
                                    những tra tấn của phi lô-gic,
                                    và nặng nề cái bóng của thời gian
Trở lại những phút giây tỉnh táo,
                                    dù lo toan, vẫn hơn là mê man,
                                    nơi không có cuộc sống của sức sống.

Ngày mười bảy tháng ba
Một ngày của quá khứ, không còn thật nữa
Bà tôi đã trở về giấc mơ cuối
Chẳng có lý do nào để đoán nó ra sao

Giống như tỉnh giấc hoặc như mơ giấc mơ về một sự tỉnh giấc
Tôi đã không thể gặp bà.

Bà ơi
Đó chỉ là một giấc mơ thôi
Sức lực rơi vào vòng tay của bầu trời
Trí nhớ rơi vào trí nhớ của người còn tỉnh

Nếu là giấc mơ vui
Xin bà cứ vui chơi mãi nhé
Những tháng năm không đếm đủ tuổi người.

Nếu là giấc mơ buồn
Thì cũng là nỗi buồn thiên nhiên
Của đầm lầy, của hoa sen nở.
Cháu sẽ tìm bà nơi nỗi buồn đơm hoa

Bà ơi
Ngủ mãi thành quen
Trái đất này chẳng còn gì lạ nữa

Bà ơi
Mơ nhiều vẫn lạ
Vũ trụ này còn cớ để rong chơi.
                                                          19/3/2000


Những ý nghĩ trên đại lộ tư duy


Khi những lời nói không thể chắp nối
Những ý nghĩ rượt đuổi nhau trên đại lộ tư duy
Cuộc đua nguy hại ấy
Làm cho từng hiện tại tan tành.

Những ý nghĩ không thể đùn lên thành một ngọn núi, một nấm mồ
Chúng uyển chuyển hoài nghi vô biên giới
Mặc cho vị chủ nhân vô tội
Đã thua ngay từ lúc nhận ra mình

Những ý nghĩ thỉnh thoảng dừng lại trong những tảng đá ong định kiến
Chôn sâu trong những ngọn đồi của ý thức và vô thức
Thậm chí chìa ra, sắc lẹm, cứng đanh
Còn độc địa hơn giết người hàng loạt

Không ngọn gió nào có định kiến
Nên đã vỗ về nuôi nấng đám lá non

Và khi những lời nói chắp nối được với nhau
Thì những ý nghĩ lại lâm nguy trong những hộp kín và mô hình

Trước cả thời gian và sự rỗng tuếch
Xuyên qua vũ trụ khốn cùng
Những ý nghĩ sẽ nằm ngoài mọi thứ

Đại lộ tư duy thênh thang
Một ngày kia đầy cỏ mọc
Ai đó nói rằng có chút hương thơm lạ trong không gian bao la
Hoặc một giọt nước ngọt trong đại dương lộng sóng

Những ý nghĩ bay ra mọi đường biên
Sẽ cay đắng nhận ra sự sống
Nhưng rồi lâm vào thói quen
Chúng bay tới đoạn kết của mọi chuyển động.
                                                                           1h29' 15/4/2000

(139/09-00)




 

Các bài mới
Chùm thơ Lê Nhi (11/11/2024)
Các bài đã đăng
Day dứt (17/05/2010)