Trên đồi Vọng Cảnh
Em ngồi bên anh nhìn dòng sông chảy từ phía chân trời đầy nắng, mưa và gió.
Không một cành khô, lá khô sông t
ha
nh thản kéo trời trôi theo mình lặng lẽ. Không mang theo những gì để trở thành bất tử sông chảy vô tư bên những lăng mộ im lìm những đền đài quạnh quẽ.
Đang mùa xuân
ha
y đã sang hè mà hoa tím rụng đầy mặt nước chảy về đâu, sông ơi Sao chỉ thấy một con thuyền thấp thoáng?
Em nhìn anh và nhìn dòng sông anh có thực và dòng sông có thực, anh nhìn em và nhìn dòng sông em có thực
ha
y dòng sông có thực?
Anh sợ đến một ngày dòng sông ngừng trôi đất khô cứng, những giọt buồn hóa đá, anh sợ đến một ngày hồn anh từ cõi lạ trở về đây mà không có dòng sông Huế, 4.2007
Anh chiếm chỗ bóng đêm
Anh nghe bóng đêm tan trên cơ thể em bóng đêm chạy trốn. Những khoảnh khắc trước lúc nửa đêm những đường cong như sóng vươn về phía trước hơi thở như gió đắm say và gấp gáp.
Anh chiếm chỗ bóng đêm cơ thể lún sâu đến kiệt sức những khoảnh khắc trước lúc nửa đêm sâu lắng và bí ẩn. Bóng đêm chạy trốn Thủy triều lên từng đợt, từng đợt Bãi cát mịn mượt mà dâng hiến.
Anh chiếm chỗ bóng đêm anh gom ánh sáng bằng sức lực đàn ông có tự ngàn đời để cho em rạng rỡ.
Có phải chúng ta đang bị tự nhiên lừa* để kéo dài sự sống? anh vẫn muốn bị lừa để chiếm chỗ bóng đêm để có em vĩnh viễn! 4.2007
------------------- * Ý của Arthur Schopenhauer
Những bức tường
Có những bức tường ta xây và ta phá, có những bức tường ta không xây và không nhìn thấy.
Anh và em đi trên mặt đất này giữa những bức tường ta xây và phá nhưng tất cả đều bị bao quanh bởi những bức tường không nhìn thấy.
Giữa những cái bắt tay có một bức tường, giữa em và người em thấy trong gương có một bức tường, giữa
ha
i chiếc gối nằm kề n
ha
u có một bức tường.
Khi ta ngước mắt nhìn trời xanh trên mặt đất đã có những bức tường, khi ta cúi xuống nhìn mặt đất xung quanh ta đã có những bức tường khi ta nghĩ đến những miền xa phía trước ta đã có những bức tường.
Những bức tường, những bức tường, những bức tường có mặt khắp nơi, trong những lời vui đoàn tụ trong những lời buồn chia tay, những bức tường ta không xây những bức tường không thể phá...
Đêm đêm anh vẫn nghe tiếng lũ quạ Cười nói huyên thuyên trên những bức tường này. 4.2007
(nguồn: TCSH số 220 - 06 - 2007)
|