PHẠM TẤN HẦU
Khoảng trống trên đường phố
Những bức tường này thật nặng nề
Như sự câm nín kéo dài
và đám trẻ cũng vậy
ít nói
và ngày một nhiều hơn
sự bất trắc
chúng thích thách đấu
cùng thánh thần
của kẻ khác
Không thấy sao, đường phố
như một thứ game show nào
thật khó hiểu
với người già
và những học thuyết cũ
Dạo qua đây, những đội quân bán rong
những đoàn xiếc đói tuồng
những người cố bơm đầy hơi
thành những tượng đài
để choáng chỗ
những cặp lặng lẽ
yêu nhau
chẳng bao giờ trọn vẹn, tiếng kêu này bị chặn lại
bởi một tiếng kêu khác
những cao ốc hãm hiếp nhau
những người bị nạt nộ
và kẻ thích đi nạt nộ
bỗng chập lại
rồi rời ra
như sau cơn động tình
Đó là phút giây
ta còn nghe được
tiếng thút thít nào của một người mẹ
hay người em
đã mất đi rất nhiều năm, nép mình trong tiếng thét gào của đường phố
chẳng thể tìm ra
một cánh cổng, chiếc vé tàu của mình
cùng tay nãi ấm áp
bao bọc mối ước mơ
họ không có câu hỏi nào
cũng chẳng biết trả lời
vì đường phố này thừa thãi
nỗi xa lạ
Họ sẽ đi qua hàng cây xẫm tối kia
để trở thành chiếc bóng mờ
để tàn lá mong manh
quyện vào những sợi mưa mát lạnh
vỗ về
tấm lòng trắc ẩn
và đó là khoảng trống
còn lại trên đường phố này
để ta úp mặt
khóc.
Tiếng kêu đó
Tôi nhớ tiếng kêu đó của em
Trong buổi hoàng hôn kéo dài chiếc bóng
Của một con chim và chú bé
Là bạn bè của nỗi cô đơn
Tựa như từ bản thể chia hai
Để đi tìm niềm khao khát
Tôi đi tìm huyền thoại tình yêu
Em đi tìm tự do cho tiếng hát
Chúng ta đi thâu tóm những cơn mưa
Trên cánh đồng thất bát
Những tâm hồn trầy xước
Trong hình nộm tả tơi
Bị mùa màng bỏ lại
Chúng ta đi quá vào bóng đêm
Để nghe một tiếng nói khác
Đang muốn lột bỏ
Những ngôn từ tối tăm
Như lớp than đen
Cần một ngọn lửa
Như tiếng kêu đó gọi tới nỗi lạc loài
Của chiều hôm không bờ bến.
Về cây tường vi bên góc phố
Quay thêm vòng nữa
thoát khỏi bóng đêm này
Chúng ta trở về cùng điệu nhảy
bị bỏ dở
năm nào
Nhớ không Xlam
và vai em tóc em và góc phố êm đềm
khuất dần
trong màu mưa sắt thép
không có tiếng gọi nào
để chúng ta trở lại
Xlam.
Với tiếng kèn đồng run rẩy
anh đã thổi lên
như nhóm lửa
mặc mưa gió dập vùi
để đôi chân em
ấm lại
trong vòng quay điệu nhảy
của tuổi xuân
cây tường vi
nở hồng bên góc phố
Và Xlam
quay thêm vòng nữa
cho ánh sáng dâng đầy trở lại
để chiếm toàn thế giới
cái thế giới của dở dang
cay đắng
được chiếm đoạt trở lại
bởi một nụ hôn.
(SH292/06-13)