NGÔ MINH
Tiếng tù và nghe ở hồ Lăk
Tặng các nhà văn Huế đi viết ở Buôn Ma
không phải tôi hay Nguyên Quân đang thổi
tiếng tù và vọng từ lòng núi
Chư Yang Sin hú nhớ đại ngàn
tiếng thác Dray Nur đêm ngày thổn thức
tiếng tù và dài như tiếng nấc
sông Krông Ana khóc nước
người M’nông buôn Jun khóc hồ
Hòn Ngọc Trời xanh đang đục
con mắt Trời thẳm sâu đang thành ruộng
món cá thát lát chỉ còn trong thèm muốn
bóng cây kơ nia chỉ còn trong mơ
u u u u…
ơ ơ ơ ơ…
người M’nông ơi!
không phải Nguyên Quân hay tôi đang thổi
tiếng tù và hồn rừng nguyên sinh đang gọi
tiếng gào những oan hồn muông thú không chốn nương thân
tiếng tù và âm âm u u
Hồ Lắk mắt chớp
tiếng tù và tiếng đất khóc vọng lên…
Hồ Lăk - Huế, 12/2017
Bên sông Krông Năng
Tặng ĐBT
Krông Năng khô mắt nhớ
những hòn đá trọc đầu như con của thủy thần ngoi lên tìm nước
Đặng Bá Tiến ngước mặt lên trời
khóc rừng đã chết
trời vô cảm
trời vô tâm
và thơ chan nước mắt
Krông Năng khô mắt nhớ
đá như bóng bầy thú xưa
đêm trăng xuống sông uống nước gọi nhau
Đăng Bá Tiến trừng mắt đi tìm
trăm cây số Tây Nguyên giờ lở loang đầu trọc
trăm cây số Tây Nguyên giờ rừng đã chết
mất rừng nước không ở lại với người
và thơ gào phẫn uất
Krông Năng cạn nước
rừng chỉ còn trong giấc mơ sông
nước chỉ còn trong nỗi khát
và thơ lên đồng!
Tượng mồ
nỗi em
ngằn ngặt giấc chùa
trái tim nấm mộ
lên mùa cỏ rêu
núi xa
nghiêng bóng mây chiều
thả cơn mưa mỏng
như điều sẻ chia
ta ngồi
đếm tiếng khoắt khuya
nguyện cầu ánh mắt
xưa kia
mơ hồ
nỗi ta
canh giấc mộng chùa
hồn hoang thớ gỗ
tượng -
mồ -
tim - em...
(TCSH349/03-2018)