TRẦN TỊNH YÊNĐi qua dòng sông phù sa bật khóc. Dưới chânnấm độc gỗ đá chiêm bao.Bước xuống nhân gian làm người trần thếNhặt nghìn giọt lệ thả qua kiếp người
Đi qua dương liễu thấy xanh vô thường. Uống cạn tà dương trên bờ môi đói Cúi nhìn bàn chân thấy mình lạc chợ. Nghìn thu dâu bể cát bụi bơ phờ Mai về kiếp lạ cắn tình ngang môi Lặng lẽ rêu tươi khóc người dưới mộ…