Những mùa quả mẹ tôi hái được Mẹ chỉ trông vào tay mẹ vun trồng Những mùa quả lặn rồi lại mọc Như mặt trời và như mặt trăng Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên Còn những bí và bầu thì lớn xuống Chúng mang dáng giọt mồ hôi mặn Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi Và chúng tôi, một thứ quả trên đời Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi Mình vẫn còn là thứ quả non xanh? đi bên mùa thu Bởi vì em mặc áo màu vàng Tôi muốn em hãy đọc bài thơ Nga ấy (1) Đã rung lên như lửa cháy Một mùa Thu đã chết tận xa xôi. Cho tôi sống bồi hồi Trên chân trời rung cảm khác. Và chuyến xe Chật chội, gian nan Vẫn là cơn gió thổi tôi qua bờ bãi Với nắng tinh khôi, óng ả, tươi vàng… Có lẽ Trên những con đường Đời tôi sẽ trôi qua Mãi mãi tôi không còn lung linh màu nắng ấy Một chút mùa Thu sách vở Một chút mùa Thu qua cửa sổ Trên cái gập ghềnh bánh xe lăn đi Và mọi nỗi xôn xao khi không còn lăn bánh nữa Tôi ở lại trên chiếc lá đổ Khi nắng vàng trên áo em khuất xa. Bây giờ lật lại trang thơ Tôi muốn đặt mình trên từng con chữ Để được sưởi dưới mắt em xa vắng vô bờ... 4-12-1982 ------------ (1)- “Mùa thu”, thơ Ép-tu-sen-cô bạn ơi, bạn có nhớ? Tặng Hoàng Phủ Ngọc Tường Bạn ơi, bạn có nhớ Cái ngày ấy, chúng mình Một ngày mưa thác đổ Cùng đi hái rau rừng… Dìu nhau trong cơn đói Hai đứa mình mết mê Bỗng sững sờ bạn nói: - Đây là nguồn sông Hương? Một cái gì rỉ rách Dưới mấy cội kiền kiền Như là đất với nước Ru lời ru đầu tiên Ở đấy cây măng giang Đã bắt đầu vị ngọt Ở đấy cây môn vót Xanh rờn như trẻ thơ Ôi những gì thân yêu Thầm thì như máu mặn Giọt nước nguồn trong sáng Chảy tràn trên mặt ta Và chúng mình đã sống Với ngọt chái rau rừng Và chúng mình chiến đấu Nơi bắt đầu dòng sông… Bạn ơi, bạn có nhớ Chỗ ngọn nguồn Hương Giang… 1-1983 đường chín Lại những cánh rừng lau dập dềnh mây trắng Xe lao qua những bờ cõi vô cùng Đường 9 Hun hút Sa Mưu, Rào Quán, Khe Sanh Âm vang lời anh em đã hát Âm vang tiếng gào B.52 xuyên vào da thịt Ẩn hiện những anh hùng Cao vút mỗi sườn non… Tôi trở về Băn khoăn nhớ tên mỗi thân cầu đã đổ Trên con sóng thời gian Tìm vết máu các anh Trên xiềng xích và báng súng Tưởng nhớ những binh đoàn Phất ngọn cờ nặng tay trong gió lửa Và không giấu các anh Tôi lại về Tìm dấu tích những đồn điền cũ Nơi mỗi lá cà phê rung một cơn sốt rét Người cu ly vàng bủng ngày xưa Đã chứng nhận với chúng ta Sự mỡ màu đất đỏ Xin cảm ơn những cánh rừng ca-tu-ra (1) đã mọc Cuối con đường tôi đã đi qua! 12-1982 --------- (1) Cà phê chè Ca-tu-ra giống của Cu-ba (2/8-83) |