Thơ dịch
Trang thơ Bob Dylan
16:01 | 05/12/2016

LTS: Ca khúc “Thời gian đang chuyển mình” được phát hành trong album cùng tên vào năm 1964. Dylan viết ca khúc này nhằm phản ánh những sự biến đổi của thời cuộc.

Trang thơ Bob Dylan
Minh họa: Nhím

Kể từ khi ca khúc được trình diễn, nó đã tác động lớn đến cách nhìn nhận của con người về xã hội; các nhà phê bình xem ca từ của ca khúc này như một sự đóng góp cho thông điệp về sự thay đổi đang không ngừng diễn ra trong đời sống hàng ngày. Ca khúc này đã xếp thứ 59/500 ca khúc vĩ đại nhất mọi thời đại được tạp chí Rolling Stone bình chọn vào năm 2004. Còn với “Mọi chuyện đã đổi thay” xuất hiện trong bộ phim Wonder Boys được Dylan phát hành vào năm 2000, ngay lập tức đã chiến thắng giải Quả cầu vàng cho ca khúc độc đáo nhất. Có thể nói rằng ca từ của Dylan hội tụ đầy đủ những chiều kích chính trị, xã hội, triết học lẫn văn chương; và qua sự “biến ảo” của Dylan, lời ca khúc dưới đây nghiễm nhiên là những bài thơ được thuyên chuyển trên một dải tần âm thanh độc đáo, đượm màu minh triết.


BOB DYLAN

Thời gian đang chuyển mình

Lẫn vào đám đông
Khi rong ruổi
Và đến lúc nhận ra rằng
Dòng nước quanh mình không ngừng chảy
Nhìn ra điều ấy sớm
Bạn sẽ thấy lạnh thấu xương
Nếu cuộc đời của bạn đáng giá
Tốt hơn
Bạn nên bắt đầu bơi
Hoặc sẽ chìm nghỉm như hòn đá
Bởi thời gian đang chuyển mình

Này nhà văn và nhà phê bình
Các anh hãy tiên tri bằng ngòi bút
Giữ đôi mắt rộng mở
Bởi trò may rủi sẽ chẳng có lần hai
Và đừng bảo sao nó chóng vánh
Vì vòng xe cứ mãi giữ nhịp khoan thai
Rồi chẳng ai
Được xướng tên cả
Nay thất bại
Mai chiến thắng
Bởi thời gian đang chuyển mình

Này thượng nghị sĩ, hạ nghị sĩ
Hãy để ý lời kêu gọi
Đừng đứng nơi ô cửa
Đừng che chắn văn phòng
Chính vì khi thấy đau
Là tất cả đã úa màu
Cuộc chiến ác liệt ở ngoài kia
Sẽ nhanh chóng làm lung lay khung cửa sổ
Nổ bên tường nhà bạn
Bởi thời gian đang chuyển mình


Này những ông bố và bà mẹ
Khắp nơi đây
Đừng trách cứ
Những gì mà bạn không hiểu
Khi những đứa con bạn
Không còn nghe lời
Lối xưa nhanh chóng già đi
Thì hãy lìa xa thứ gì đó mới mẻ
Nếu bạn không thể với tới
Bởi thời gian đang chuyển mình


Phòng tuyến được thành hình
Thì chính là khi mà sự nguyền rủa vương vãi
Nay chậm
Mai nhanh
Như hiện tại
Sẽ thành quá khứ
Và ranh giới
Sẽ nhanh chóng phai màu
Nay dẫn đầu
Mai về sau
Bởi thời gian đang chuyển mình



Mọi chuyện đã đổi thay


Gã đàn ông bần thần mang tâm trạng phiền muộn
Trước và sau tôi chẳng có ai cả
Trong lòng tôi có một người con gái và nàng đang uống rượu sâm
banh
Với làn da trắng cùng cặp mắt sắc lịm
Tôi ngước nhìn lên bầu trời đượm màu xa-phia
Tôi ăn mặc chỉn chu, ngồi đợi chuyến tàu cuối


Đứng trên giá treo cổ với vòng dây thòng qua đầu
Ngay đây thôi tôi mong chờ địa ngục hơn lúc nào hết


Người ta điên và thời gian thì lạ hoắc
Tôi nhốt kín mình để rồi dạt ra một khoảng rộng
Tôi từng bận tâm nhưng mọi chuyện đã đổi thay


Nơi chốn này với tôi là hụt hẫng
Tôi đang đứng ở nơi đô thành tồi tệ
Đáng ra tôi nên ở Hollywood
Chỉ vài giây thôi và tôi nghĩ tôi đã thấy điều gì đó xa rời
Những tiết mục nhảy sẽ khiến cho kẻ bị kích thích la ó
Chả cần đường tắt và ta sẽ ăn diện ở trên xe
Ở đây, chỉ kẻ ngốc mới nghĩ hắn có bất kỳ điều gì đó để minh thị


Dòng nước dưới cầu cứ leo lét chảy
Đừng đánh thức gã, tôi chỉ đang cố vượt qua


Người ta điên và thời gian thì lạ hoắc
Tôi nhốt kín mình để rồi dạt ra một khoảng rộng
Tôi từng bận tâm nhưng mọi chuyện đã đổi thay


Tôi tản bộ dọc con đường sầu muộn
Nếu Kinh thánh đúng, thế giới này sẽ nổ tung
Tôi cố vượt bỏ chính mình như tôi có thể
Một vài thứ gì đó rất nóng chạm đến
Tâm trí con người chỉ có thể đứng khững lại
Bạn không thể thắng nó bằng một cánh tay hoang hoải


Thấy thích cảm giác yêu người con gái lúc đầu mà tôi gặp
Đặt nàng lên chiếc xe rồi mình cùng đi dạo phố


Người ta điên và thời gian thì lạ hoắc
Tôi nhốt kín mình để rồi dạt ra một khoảng rộng
Tôi từng bận tâm nhưng mọi chuyện đã đổi thay


Tôi nhạy cảm, và tôi chỉ không muốn phô nó ra
Bạn có thể làm tổn thương ai đó ngay cả khi không biết điều ấy
Sáu mươi giây tiếp theo có thể giống như thứ gì đó miên viễn
Sẽ chìm xuống chậm hơn, sẽ bay lên cao hơn
Tất cả chân lý trên thế giới này thêm vào đó một sự dối trá đủ lớn
Bởi khi yêu chắc gì đã được yêu


Ông Jinx và bà Lucy, nhảy nơi bờ hồ
Tôi không quá hăm hở để làm điều gì đó nên tội


Người ta điên và thời gian thì lạ hoắc
Tôi nhốt kín mình để rồi dạt ra một khoảng rộng
Tôi từng bận tâm nhưng mọi chuyện đã đổi thay


Tuệ Đan dịch
Nguồn: http://bobdylan.com
(TCSH333/11-2016)






 

Các bài mới
Trang thơ Nabokov (14/06/2024)
Trang thơ Hy Lạp (28/08/2023)
Các bài đã đăng
Mùa thu mù (22/01/2014)