Thơ dịch
Trang thơ Biện Chi Lâm
10:20 | 10/12/2018

BIỆN CHI LÂM

Biện Chi Lâm卞之琳 (1910 - 2000), nhà thơ, dịch giả, nhà nghiên cứu tiêu biểu của văn học Trung Quốc hiện đại. Quê gốc Giang Tô. Bút danh thường dùng: Quý Lăng.

Trang thơ Biện Chi Lâm
Ảnh: internet

Năm 1933, ông tốt nghiệp khoa Anh văn trường Đại học Bắc Kinh, từ năm 1949 - 1952 làm giảng viên tại Khoa ngôn ngữ Tây Ban Nha của Đại học Bắc Kinh, sau đó trở thành nghiên cứu viên của Sở Văn học - Học viện Khoa học Xã hội Trung Quốc. Ông là thành viên của Ban phê bình văn học nước ngoài; Phó Hội trưởng Hiệp hội nghiên cứu Shakespeare ở Trung Quốc; đồng thời là quản lý, cố vấn của Hiệp hội các nhà văn Trung Quốc; khách mời tại Oxford, Anh (1947 - 1949). Biện Chi Lâm là người có nhiều đóng góp cho quá trình hiện đại hóa của thơ ca Trung Quốc, bài thơ Đoạn chương (1935), được coi là kiệt tác của ông.
Phong cách sáng tác của Biện Chi Lâm chịu ảnh hưởng của phái thơ “Tân nguyệt”. Ông đặc biệt thành công trong việc thể nghiệm các hình thức thơ ca hiện đại phương Tây, thơ ông mang xu hướng của thơ tượng trưng và thơ ca chủ nghĩa hiện đại, với quan niệm: “nếu không trải qua một quá trình nghệ thuật thì không thể trở thành tác phẩm nghệ thuật, nội dung và hình thức không thể tách rời”.
Tác phẩm tiêu biểu: Tam thu thảo (1933), Ngư mục tập (1935), Hán viên tập (1936), Úy lạo tín tập (1940), Thập niên thi thảo (1942), Điêu trùng kỷ lịch (1930 - 1958)…
Xin giới thiệu tới bạn đọc một số bài thơ tiêu biểu của ông.
Nguyễn Thị Thúy Hạnh dịch và giới thiệu




BIỆN CHI LÂM

Mưa và tôi

“Trời mỗi ngày đều mưa, từ khi bạn đi.”
“Từ khi bạn đến, trời mỗi ngày đều mưa.”
Hai miền đất mưa ấy, tôi đều hồi âm.
Miền đất thứ ba không tin tức, tôi có thể gửi đi một chiếc ô?
Nỗi u sầu của tôi theo cỏ xanh trời xa:
Chim bình an trong tổ, người đã yên gối khách?
Mơ đứng trong giếng trời lấy cốc thủy tinh hứng,
(ngày mai sẽ biết) bao nhiêu tấc mưa rơi đêm nay trên trái đất.



Nhập mộng

Thử tưởng tượng em đang bị ốm nhẹ
(vào một buổi chiều mùa thu)
Nhìn lên qua cửa kính
Trời mờ bóng tối thưa
Bóng người đã khuất dạng
Còn lại chiếc gối cũ,
Trên gối nhớ về những điều mơ hồ nhận ra rõ
Núi hồ nhàn nhạt xa
Phảng phất mối hận trong giấc mộng xưa của người chủ cũ
Phảng phất gió thổi mây tan
Dấu vết mù mịt của người bạn,
Phảng phất như đang bước vào câu chuyện đã qua

trên trang giấy mỏng phai màu
Thật như dưới ngọn đèn, di vật của quá khứ
Người già đối diện bóng hoàng hôn trong thư tịch cũ…
Em không bị lạc ư
Trong khói nước của mộng?



Cỏ trên tường

Năm giờ dính một góc nắng chiều
Sáu giờ treo nửa quầng đèn sáng
Mất cả ngày để nhớ một người
Mộng mộng hoài, nhìn nhìn tường
Đầu tường cỏ dài cũng vừa vàng.


(TCSH356/10-2018)




 

 

Các bài mới
Trang thơ Nabokov (14/06/2024)
Trang thơ Hy Lạp (28/08/2023)
Các bài đã đăng
Trang thơ Adonis (04/01/2018)
Thơ Jan Wagner (02/05/2017)