Tạp chí Sông Hương - Số 287 (T.01-13)
Dấu xưa thành cổ Hóa Châu

NGUYỄN VĂN QUẢNG - ĐÀO LÝ

Thành Hóa Châu là một tòa thành có vai trò rất lớn trong lịch sử, chính vì thế nó đã thu hút sự quan tâm nghiên cứu từ rất sớm của các sử gia.

NGÔ KHA

           (Trích)

Tác phẩm mới tháng 1/2013

THƠ 2 (tuyển tập thơ nhiều tác giả), Nxb Hội Nhà văn, 2012.

J. D. Salinger, Lev Tolstoi, và Sarah Bernhardt đồng quy nơi đâu

A. L. BARDACH  

Đạo sư hiền hòa Swami Vivekananda, vị tăng sĩ xứ Bengal đã mang phép tu yoga tới Hoa Kỳ, đang thiền định ở London, năm 1896.

Những suy tư về lối viết


(Lê Minh Phong phỏng vấn các nhà văn, nhà thơ đương đại)

Chuyện những con đường

NGUYỄN DƯ

Đi đâu mà vội mà vàng
Mà vướng phải hố, mà quàng phải xe

Ngày nay, nhiều người sợ đi ngoài đường. Khác ngày xưa…

Thi sĩ Ngô Kha trung thực một đời thơ

VÕ QUÊ  

Mùa thu năm 1968, do trường trung học Nguyễn Hoàng, Quảng Trị không có lớp đệ nhất ban C nên toàn bộ học sinh lớp đệ nhị C chúng tôi được chuyển vào học lớp đệ nhất ban C trường Quốc Học, Huế.

Khát vọng bay xa

Nhạc và lời: MAI XUÂN HÒA

Hướng tới những khả thể hư cấu

LÊ MINH PHONG

Tôi khóc
          những chân trời
                        không có người bay,
     lại khóc
              những người bay
                              không có chân trời.

                                    (Trần Dần)

Bài thơ từ một câu chuyện vui có thật

NGUYỄN HỒNG TRÂN

Câu chuyện này do nhà thơ Bích Hoàng (tức Hoàng Thị Bích Dư - cựu nữ sinh trườngĐồng Khánh - Huế) kể lại cho tôi nghe trực tiếp vào đầu năm 2012 tại nhà riêng của cô ở 170 phố Cầu Giấy, Hà Nội.

Lệ nến

Nhạc: LÊ PHƯỚC TIẾNG
Thơ:  NGUYỄN XUÂN HOÀNG

 

Tâm Cảnh

MAI SƠN
     Truyện ngắn

Anh định không sống nữa. Ý nghĩ đó nhẹ nhàng len vào đầu anh cùng một cảm giác dễ chịu vào khoảnh khắc sắp thức giấc sáng nay.

Trường ca của Ngô Kha

TRẦN THỊ MỸ HIỀN

Ngô Kha sáng tác khá nhiều nhưng có một điều đặc biệt là tác giả rất có duyên với thể loại thơ dài. Ngoài những bài thơ có dung lượng vừa phải in trong tập Hoa cô độc (1961), hầu hết các bài thơ còn lại đều có dung lượng khá lớn. Có thể kể đến như Bài ca tự quyết, Mùa đông chiến tranh ở Huế, Hành trình, Mặc khải, Gió, Mặt trời mọc, Xác ướp

Không có cha...

NGUYỄN TRƯƠNG KHÁNH THI

Chiều hôm ấy mưa to lắm…
Được cô cho nghỉ sớm, tôi rời lớp học thêm vật lý và đi dạo cùng đứa bạn thân. Thấy lề đường ướt sũng mà trái tim tôi cũng ướt theo. Nhìn qua thấy đứa bạn đang nói chuyện điện thoại với cha của nó… thì ra, hơn nửa tuổi thơ này… tôi đã không có cha! Trời hôm nay thật lạnh nhưng chỉ lạnh bằng một góc nào thật nhỏ của tháng ngày trước, cái ngày mà cha tôi ra đi… nỡ để lại trước mắt đứa con gái bé nhỏ của ông một cái xác không hồn…

Cha tôi - cố họa sĩ Nguyễn Đỗ Cung

NGUYỄN THỊ THỐNG

Tôi tên là Nguyễn Thị Thống - con gái của cố họa sĩ Nguyễn Đỗ Cung. Tôi rất vui mừng, xúc động và thấy rất may mắn được tới dự buổi lễ kỷ niệm 100 năm ngày sinh của bố tôi tại thành phố Huế vừa qua do Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế tổ chức. Tới dự buổi lễ này, tôi được nghe và nhớ lại những kỷ niệm về bố tôi. Những kỷ niệm không bao giờ phai mờ trong ký ức.

Sinh quyển tồn tại mới của thế hệ nhà văn trẻ viết trên mười đầu ngón tay: mê cung, những con quái vật Minotaur và kho báu của bốn mươi tên cướp

PHAN TUẤN ANH

“Một media mới xuất hiện trong lòng một nền văn hóa nào đó có tác động là biến đổi điều kiện tiếp nhận bằng giác quan, vốn có sẵn trong lòng nền văn hóa kia. Do đó, các media là những ẩn dụ (metaphores)…”.
                                                    (Mc Luhan)

Thi sĩ Ngô Kha - ngày, đêm và nỗi nhớ

LÊ HUỲNH LÂM

Khởi thủy là sự lặng im, bóng tối và khoảng trống. Lạnh như một thuộc tính ban đầu của sự đông cứng và tiếng khóc của hài nhi đã khiến mọi vật chuyển động, như thi sĩ Ngô Kha đã cảm nhận “sự sống từng giờ lay động bằng tiếng khóc trẻ thơ”, và giọt nước mắt đầu tiên đã hóa thành mặt trời.

Tìm thấy bản thảo bài thơ “Trùng cửu nhật hữu hoài”

HỒ VĨNH

Mới đây trong quá trình sưu tầm tư liệu Hán Nôm tại Cố đô Huế, chúng tôi tìm thấy một bản thảo chữ Hán viết dưới đời vua Bảo Đại.

Nghệ sĩ xăm mình

NGUYỄN VĂN THIỆN
                 Truyện ngắn

Mình kể với ta rằng mình là một nhiếp ảnh gia nổi tiếng ở thành phố X. Ngày xưa, mình chụp hình đám cưới, chụp hình dạo công viên, khi đất nước mở mang, nhiều hội hè, mình chụp hình nghệ thuật.

Trang 1/2